CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 488

Dừng lại một lát, Lý Thiên Dương lại khẽ híp mắt, như có ý chỉ: “Con không chỉ không khôi phục quan hệ hợp tác với Đại Châu, còn muốn trừng phạt người thúc đẩy hai nhà hợp tác!”

Soạt –

Lời này vừa nói ra, Châu Mỹ Ngọc vừa kinh ngạc vừa phẫn nộ: “Ông dám! Tôi là vợ ông!”

Người thúc tiến Ẩn Long hợp tác với tập đoàn Đại Châu chính là bà ta, suy nghĩ của bà ta rất đơn giản, không dễ dàng gì làm tới cấp cao của tập đoàn Ẩn Long, liền dùng xí nghiệp Ẩn Long làm lợi cho nhà mẹ đẻ mình.

Không nghĩ tới hợp tác còn chưa tiến hành được vài ngày, đã bị dừng rồi.

“Xằng bậy!”

Châu Chí Kiên lập tức tức giận đùng đúng, vỗ bàn: “Lý Thiên Dương, cậu có còn là con rể nhà họ Châu tôi không? Chẳng lẽ cậu đã quên lúc cậu vừa tới Thiên An tay không tấc sắt, là ai một lòng một dạ theo cậu, là ai không tính toán hiềm khích giúp đỡ cậu!”

“Gia chủ Châu, thương trường là thương trường, không nói tình cảm.”

Chính vào lúc này, giọng nói nhàn nhạt cắt ngang lời ông ta: “Hơn nữa, hình như chúng ta chả có tình cảm gì để nói đi?”

Ánh mắt tất cả mọi người đều đồng loạt rơi trên người Vương Nhất, lập tức, tiếng tức giận dâng lên bốn phía.

“Cậu chỉ là phế vật nhà họ Lý nuôi, có tư cách gì lên tiếng?”

“Ngay cả cửa lớn nhà họ Châu chúng tôi cũng không vào được, còn vọng tưởng lôi kéo quan hệ với chúng tôi? Mơ đi!”

Vương Nhất cũng khẽ sững sốt, lời của ông ta lại khiến họ hiểu lầm cho rằng anh muốn bắt quàng làm họ với nhà họ Châu, thật buồn cười cùng cực.

Lý Mộng Đình cũng cau mày: “Sao chỗ nào cũng có anh? Thật là oan hồn không tiêu tán, chuyện này không liên quan tới anh, anh mau đi đi.”

Vương Nhất nhướn mày, đang định nói chuyện, ngoài cửa bỗng truyền tới giọng nói thanh thúy.

“Không cần đuổi anh ta đi, vừa khéo, giữ lại anh ta làm người làm chứng.”

Tất cả mọi người quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Văn Thái dẫn một đám người đi vào.

Anh ta rất tự nhiên ôm Lý Mộng Đình vào lòng, nhìn mọi người một cái, cười ha hả nói: “Hôm nay ngày lành tháng tốt, vừa khéo trưởng bối của Mộng Đình cũng ở đây, tôi liền mượn cơ hội này, đến cầu hôn với Mộng Đình.”

Lời của Văn Thái lập tức tập trung ánh mắt của tất cả mọi người lên người anh ta, ngay cả Vương Nhất, cũng khẽ híp mắt, đánh giá anh ta từ trên xuống dưới.

“Cầu hôn?”

Đừng nói đám người Châu Mỹ Ngọc, Châu Mỹ Hòa nhà họ Châu, ngay cả người nhà họ Lý cũng đều đầu óc mờ mịt: “Vị này là –”

Lý Mộng Đình thân thiết ôm cánh tay Văn Thái, mặt hạnh phúc giới thiệu với mọi người: “Ba, mẹ, dì lớn, dì nhỏ, còn có các cô chú bác, anh ấy là Văn Thái, cậu cả nhà họ Văn ở Giang Chiết, đồng thời cũng là bạn trai của con.”

Xì xào –

Lời này vừa nói ra, toàn trường kinh ngạc.

Bình luận

Truyện đang đọc