CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 712

Văn Cung Hiển cười lạnh một tiếng, nói: “Có thù tất báo, là nguyên tắc làm việc của nhà họ Văn chúng tôi, chuyện này, phải có câu trả lời thỏa đáng.”

Lý Thiên Dương bước lên một bước, hoàn toàn không sợ hãi nhìn Văn Cung Hiển: “Tiểu Nhất sẽ không vô duyên vô cớ đánh người, nếu như đã ra tay, chứng tỏ con trai nhỏ của ông đã làm ra chuyện gì đó không có giới hạn.”

“Con trai nhỏ của ông ấy, bỏ thuốc vào trong rượu của con, muốn trả thù con!”

Lúc này Lý Mộng Đình dũng cảm đứng ra, công bố sự thật cho mọi người.

Văn Thái lại cười lạnh một tiếng, nói: “Cô cảm thấy lời này của cô có người tin sao? Đào là em trai tôi, sao có thể có suy nghĩ với chị dâu mình?”

“Đây là thật!” Lý Mộng Đình gấp đến độ giậm chân.

Đang muốn nói tiếp, đột nhiên có một bàn tay ngăn cô ta nói tiếp.

Lý Mộng Đình nhìn lại, chỉ thấy Vương Nhất ôn hòa nhìn cô ta lắc đầu: “Không cần nói, muốn gán tội cho người khác, sợ gì không có lý do?”

Đôi mắt Lý Mộng Đình nghe vậy mở to, không thể tin được nhìn về phía Văn Thái.

Vương Nhất đã sớm nhìn ra, Văn Thái sớm đã có sát tâm với anh, chỉ là mượn chuyện Văn Đào đến làm khó dễ mà thôi.

Chuyện đêm hôm đó, Văn Thái không thể không biết, sở dĩ không ra mặt, chính là làm bàn tay đen ở đằng sau màn.

Một là mượn Vương Nhất dạy dỗ lại người em trai Văn Đào này của anh ta, hai là lợi dụng chuyện này trả thù Vương Nhất, một mũi tên trúng hai đích.

Ánh mắt Vương Nhất cũng nhìn về phía Văn Cung Hiển: “Nếu như tôi không giải thích với ông, ông muốn làm thế nào?”

Ánh mắt Văn Cung Hiển phát lạnh: “Có phải cậu cảm thấy, cậu có nhà họ Lý đứng sau lưng bảo vệ, tôi sẽ không dám động đến cậu?”

Vương Nhất nhịn không được cười lên, xem ra, nhà họ Văn vẫn chưa ý thức được, mình chính là nhân vật lớn ở phía sau.

“Thông gia, chúng tôi và phế vật kia không có bất kỳ quan hệ nào cả, ông muốn làm gì cậu ta cũng không sao, chỉ là đừng giận lây sang chúng tôi.”

Châu Mỹ Ngọc gấp đến độ xoay quanh, đột nhiên xuyên qua đám người, giơ bàn tay lên, tát về phía Vương Nhất.

“Cái tên phế vật này, cả ngày chỉ biết gây chuyện!”

Bốp —-

Nhưng mà, còn chưa đánh đến Vương Nhất, Châu Mỹ Ngọc đã bị đánh một cái trước, gò má nửa bên mặt lập tức sưng phồng lên.

Lập tức, xung quanh yên lặng, gương mặt tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Lý Mộng Đình ra tay.

Ngay cả Vương Nhất, sắc mặt cũng thay đổi.

Châu Mỹ Ngọc ôm mặt ngơ ngác nhìn Lý Mộng Đình mặt đã đầy nước mắt, giây tiếp theo, bộc phát ra tiếng thét chấn động.

“Phản rồi, lại còn dám đánh ta!”

“Đúng, con phản rồi, nhưng mà mẹ không nghĩ đến mẹ sai hoàn toàn sao!”

Bình luận

Truyện đang đọc