CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1101

“Còn chưa tới lượt thứ chúng ta muốn đấu giá, anh có thể nhìn tôi trước.”

Đồng Yên Nhiên chủ động nhích lại gần.

Bạch Yến ở bên cạnh trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng này. Đều là phụ nữ, cô ta không làm được loại chuyện chủ động nhào vào lòng như vậy.

Chân mày Vương Nhất càng nhíu chặt hơn, đang muốn mượn cớ rời đi, Đồng Yên Nhiên chủ động dựa qua lại đột nhiên ngồi lại vị trí của mình, giơ tay chỉ trên đài với tâm trạng kích động.

“Nhanh lên, nhanh lên, thứ tôi muốn đã bắt đầu rồi!”

Vương Nhất nghe tiếng kêu thì nhìn lại, chỉ thấy món đồ đấu giá đầu tiên đã được đưa lên, người đẹp người chủ trì đấu giá đang giới thiệu không ngừng. Đó chính là nhân sâm ngàn năm.

“Vật đấu giá đầu tiên của tối nay là một củ nhân sâm nghìn năm mọc ở trên Thái Hành Sơn…”

“Giá khởi điểm là sáu tỷ. Mỗi lần tăng giá, không được thấp hơn ba trăm triệu. Bắt đầu đấu giá!”

Người đẹp người chủ trì đấu giá cầm một cái búa nhỏ màu vàng trong tay, gõ nhẹ một cái.

Đồng Yên Nhiên không ngờ vật đấu giá ở lượt đầu tiên chính là nhân sâm nghìn năm mà mình cần.

Cô ta không do dự nữa, lập tức ấn luôn nút đấu giá.

Vương Nhất nhìn thấy cảnh tượng này cũng khẽ lắc đầu.

Nói cho cùng, Đồng Yên Nhiên vẫn không hiểu về trường hợp đấu giá này.

Thứ tự vật đấu giá trong buổi đấu giá đều căn cứ vào giá trị và chất lượng hàng hóa từ cao tới thấp để quyết định, người có thể tham dự không giàu thì có địa vị cao quý.

Cho dù nhân sâm nghìn năm quý hiếm nhưng giá trị không tính là quá cao, so với tranh chữ, tranh cổ khác thì căn bản chẳng đáng kể tới, đương nhiên được xếp lên đầu.

“Sáu tỷ ba trăm triệu!”

Đồng Yên Nhiên nhập số tiền vào.

Cô ta còn tưởng không có ai tranh cướp với mình, không ngờ chỉ qua ba giây, phòng Vip trên tầng đã tăng giá.

“Chín tỷ!”

“Sử Kiến!”

Trong đôi mắt đẹp của Đồng Yên Nhiên đầy vẻ giận dữ.

Cô ta xuyên qua tấm kính trong suốt ở tầng hai, có thể thấy một người đàn ông đang ngồi ở bên cửa sổ, nhìn cô ta cười với vẻ mặt dữ tợn.

Chính là Sử Kiến.

“Đồng Yên Nhiên, tôi biết tính toán của cô. Cô còn không phải nghĩ mua được nhân sâm nghìn năm này, có thể kéo dài thêm ngày nào hay ngày đó à? Tôi sẽ không cho cô được như ý đâu!”

Hai mắt anh ta đỏ ngầu, trên mặt hiện ra nụ cười dữ tợn mang tính báo thù: “Số cô phải cưới người khác, cô không thay đổi được đâu.”

Trong phòng có micro, có thể trực tiếp truyền giọng nói bên trong ra ngoài. Đồng Yên Nhiên nghe Sử Kiến nói vậy, gương mặt lạnh lùng.

Cô ta không trả lời, tiếp tục tăng giá.

“Mười hai tỷ!”

Bình luận

Truyện đang đọc