CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

 

CHƯƠNG 1461

Hồ Vĩnh Hiên sắp khóc đến nơi rồi: “Anh ta nói anh thuê sát thủ để tìm cách bắt cóc vợ và con gái của anh ta.”

“Cái gì? Đàn chị Lý Khinh Hồng?”

Vẻ mặt Hồ Vĩnh Như lập tức thay đổi, vừa kinh ngạc vừa tức giận nhìn Hồ Vĩnh Hiên.

Hồ Vĩnh Hiên lại nói: “Nếu như anh làm thì thôi đi, nhưng anh không hề làm!”

“Em gái, em có thể làm chứng cho anh, cả ngày hôm nay anh đều ở trong biệt thự, đợi một vị khách quan trọng đến.”

Nghe thấy vậy, Hồ Vĩnh Như cũng gật đầu: “Điều này tôi có thể làm chứng, hôm nay chúng tôi đều không rời khỏi biệt thự dù chỉ một bước.”

Vẻ mặt Vương Nhất vẫn lạnh nhạt: “Hai người là anh em sinh đôi, đương nhiên sẽ nói giúp cho nhau, hôm nay ai ra mặt cũng vô dụng, cậu ta nhất định phải chết!”

Nói xong, đẩy Hồ Vĩnh Như ra.

Hồ Vĩnh Như bị đẩy, loạng choạng, cô ta hét lớn: “Mau chạy đi!”

Hồ Vĩnh Hiên cũng không kịp suy nghĩ, chạy vào trong biệt thự.

Hồ Vĩnh Như lại gọi một cuộc điện thoại.

Rất nhanh đã có mấy chiếc xe dừng lại, một đám vệ sĩ xông ra, bao vây lấy Vương Nhất và Lãnh Nhan.

Có vệ sĩ của nhà họ Hồ, trong lòng Hồ Vĩnh Như yên tâm hơn rất nhiều, nhưng vẫn cảnh giác nhìn Vương Nhất.

“Vương Nhất, tôi không biết đàn chị Khinh Hồng đã xảy ra chuyện gì, nhưng tôi không muốn làm lớn chuyện, anh lập tức dẫn người của anh rời đi, tôi sẽ bảo người của tôi lui ra!”

Hồ Vĩnh Như nhìn chằm chằm vào Vương Nhất, cảm xúc vô cùng kích động.

Vương Nhất lạnh lùng liếc nhìn Hồ Vĩnh Như: “Nhà tổ nhà họ Hồ các cô cũng đã bị tôi dỡ, chỉ dựa vào mấy người này cũng có thể ngăn cản được tôi sao?”

Đương nhiên Hồ Vĩnh Như biết chuyện này, vẻ mặt của cô ta đột nhiên trở nên vô cùng khó coi.

Nhưng, cô ta vẫn lớn tiếng hét lên: “Ra tay!”

Soạt soạt soạt!

Vệ sĩ ở xung quanh lập tức xông về phía Vương Nhất và Lãnh Nhan.

Vương Nhất vẫn không hề di chuyển, cơ thể Lãnh Nhan lại biến mất tại chỗ.

Soạt soạt!

Lãnh Nhan biến thành một đường tàn ảnh, xuyên qua đám vệ sĩ.

Rất nhanh, tất cả vệ sĩ đã nằm dưới đất.

Cảnh tượng này đã khiến linh hồn của Hồ Vĩnh Như chấn động.

Cô ta cứ nghĩ những bảo vệ này ít nhất cũng có thể kéo dài được một chút, không ngờ, nhanh như vậy tất cả đã ngã xuống.

Cả người cô ta run rẩy, từng bước từng bước lùi về sau, nhìn bọn họ với ánh mắt kinh hãi.

Lãnh Nhan đã mạnh như vậy, còn Vương Nhất thì sao?

“Yên tâm đi, bọn họ vẫn còn sống, mục tiêu của tôi chỉ có một mình Hồ Vĩnh Hiên.”

Vương Nhất lạnh lùng nhìn cô ta, sải bước đi đến.

Bình luận

Truyện đang đọc