CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 290

“Anh Quốc Hưng…”

Lý Mộng Đình lo lắng nhìn Châu Quốc Hưng, vốn muốn tiếp tục nói tiếp, bỗng nhiên phát hiện, bàn tay cầm điện thoại của Châu Quốc Hưng đang hơi run rẩy.

Từng đường gân xanh, giống như con rắn nhỏ bò trên cánh tay của anh ta, trông rất đáng sợ.

“Chủ tịch, chúng ta phải làm sao, người phụ trách mấy công ty dưới trướng đều bị người của sở kinh tế dẫn đi tra hỏi rồi…” Thư ky tiếp tục nói với giọng sợ hãi.

Bụp—

Một giây sau, Châu Quốc Hưng luôn ôn hòa nho nhã vậy mà trở nên vô cùng nóng nảy, trực tiếp đập mạnh chiếc điện thoại xuống đất.

Giọng nói hoảng sợ của thư ký cũng dừng lại, cả phòng khách chết lặng, tản mạn sự tuyệt vọng.

Cao Vy và những người đi cùng ở đằng sau đều bất động, lạnh lùng nhìn nhà họ Châu rơi vào vũng bùn, căn bản không hề thương tiếc.

“Như thế nào, xoay được tiền chưa?”

Cao Vy liếc nhìn Châu Quốc Hưng, lạnh nhạt hỏi: “15000 tỷ tiền vi phạm hợp đồng, khi nào trả?”

Còn về đám người Châu Mỹ Ngọc, Lý Mộng Đình, bọn họ ngay cả tư cách lọt vào tầm mắt của Cao Vy cũng không có.

“Giám đốc Cao.”

Sắc mặt của Châu Quốc Hưng thay đổi, sau một hồi do dự thì anh ta vẫn ngẩng đầu lên, nhìn Cao Vy nói: “15000 tỷ thật sự quá nhiều, có thể để thư thư cho vài ngày không…”

Không đợi Châu Quốc Hưng nói xong, Cao Vy cắt ngang lời của anh ta một cách vô tình: “Anh đây là đang mua rau ở chợ à? Nói thư thư thì thư thư?”

Châu Quốc Hưng nghiến răng nói: “Nhưng vừa rồi, công ty của chúng tôi… bị niêm phong rồi.”

Đối với kết quả này, Cao Vy không hề bất ngờ, cười lạnh một tiếng, nói: “Vậy chính là không có tiền bồi thường đúng không?”

“Phải…”

Khi nói ra từ chốt này, trong miệng Châu Quốc Hưng phát ra âm thanh ken két, răng cũng nghiến vỡ rồi.

“Vậy thì hết cách rồi.”

Cao Vy quay đầu nhìn sang những người kia, giọng điệu lạnh lùng: “Thông báo cho công ty vận chuyển, chuyển tất cả bất động sản dưới trướng của nhà họ Châu đi.”

Vừa phân phó xong, đằng sau có một người đàn ông mang dáng vẻ thư ký đi tới, trong tay cầm một văn kiện.

“Anh Châu, đây là bản thỏa thuận thế chấp bất động sản, ký tên ở đây là được.”

Sắc mặt của Châu Quốc Hưng tái xanh, nhìn đám người Cao Vy bằng ánh mắt phẫn nộ, nhưng lại chỉ dám tức chứ không dám nói, chỉ có thể tức tối cầm bút lên, ký tên của mình vào bản thỏa thuận.

Cao Vy cất văn kiện đi, sau đó xoay người rời đi.

Trước khi đi, cô ta còn nói một câu với Châu Quốc Hưng: “Bất động sản của nhà họ Châu, chỗ tôi sẽ tính theo giá thị trường, sau đó trừ đi, tiền vi phạm hợp đồng còn lại, các anh vẫn phải trả.”

“Đúng rồi, nhắc nhở một chút, bản hợp đồng này có hiệu lực suốt đời của cả gia tộc.”

Cao Vy lại quay đầu lại, bổ sung: “Cũng tức là, nếu kiếp này của anh không trả 15000 tỷ này, người thân của anh, chỉ cần là người có dòng máu của nhà họ Châu, bao gồm đời sau của anh, đều phải tiếp tục trả số tiền này.”

Bình luận

Truyện đang đọc