CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 512

“Xin lỗi, cậu Vương, tôi xin lỗi cậu…”

Ông ta cõng Vương Tử Lam bò ở trong san, động tác trúc trắc, cực kỳ sỉ nhục, nhưng ông ta lại cam tâm tình nguyện.

Vương Tử Lam cũng cười khanh khách rất vui vẻ, đôi mắt của Vương Nhất sâu thẳm, lạnh nhạt gật đầu, quay đầu liếc nhìn Lăng tổng.

Lăng tổng lập tức hiểu ý của Vương Nhất, bước tới trước mặt của Tôn Chính Vũ: “Ký tên ở đây đi, cậu Vương lên tiếng rồi, nhà họ Tôn của ông chính thức trở thành đối tác hợp tác của Kim Thị chúng tôi!”

Cả người của Tôn Chính Vũ rung lên, không có vui mùng, chỉ có sự cảm kích vô tận.

Ông ta bò tới trước mặt Vương Nhất, dập mạnh đầu một cái: “Cảm ơn cậu Vương đã thứ tội, về sau nhà họ Tôn tôi sẽ nghe theo cậu Vương mà làm việc!”

Vương Nhất lại lạnh lùng ném lại một câu: “Nhớ kỹ, đây là nể tình ông chọc con gái của tôi cười mới tha cho ông!”

Nói xong, anh bế Vương Tử Lam rời đi.

Tôn Chính Vũ vẫn quỳ ở trong trang viên, mãi tới khi chiếc xe của Vương Nhất đi xa, lúc này mới đứng dậy, quay lại trong phòng.

Trong tay của ông ta cầm bản hợp đồng của tập đoàn Kim Thị, cho tới lúc này, ông ta mới hoàn hồn, người thanh niên này có lực lượng đáng sợ như nào.

Ông ta rất rõ, đây không phải là trong họa được phúc gì cả, tất cả là sự thứ tội và ban ơn của Vương Nhất.

“Ba, con vừa rồi suýt nữa thì chết rồi, đều do tên khốn Vương Nhất đó hại, ba nhất định phải giúp con trả thù—”

Lúc này, Tôn Kiều mặt quấn băng gạc đi tới, nghiến răng nghiến lợi nói.

Bốp—

Vừa dứt lời, Tôn Chính Vũ đã tát một cái vào mặt của cô ta, trong mắt vậy mà có một tia sát ý: “Im miệng cho ba, về sau nếu còn dám nói xấu cậu Vương một câu thì cút ra khỏi nhà họ Tôn cho ba!”

Lời này vừa dứt, Tôn Kiều lập tức trợn to mắt không dám tin, những người khác của nhà họ Tôn cũng nhìn nhau.

Tôn Kiều là cô con gái mà Tôn Chính Vũ thương yêu nhất, vậy mà vì nói xấu kẻ thù một câu mà bị tát?!

Bốp một cái, Tôn Chính Vũ quăng hợp đồng của tập đoàn Kim Thị ở trên bàn, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người: “Nhà họ Tôn chúng ta hôm nay vốn sẽ bị diệt vong, lại may mắn thoát được một kiếp, còn có được hợp tác của tập đoàn Kim Thị, tất cả đều nhờ sự nhân từ và khoan dung của cậu Vương!”

Mọi người lúc này mới ngộ ra, Tôn Kiều thì càng ngây ngốc tại chỗ.

“Truyền lệnh xuống, lấy 50% cổ phần của tất cả công ty dưới trướng tặng cho xí nghiệp Ẩn Long của nhà họ Lý.” Tôn Chính Vũ biết Vương Nhất đến từ nhà họ Lý, bèn nói.

Lời này vừa dứt, người của nhà họ Tôn càng kinh hãi hơn.

50% cổ phần của tất cả công ty dưới trướng nhà họ Tôn? Cái này tương đương tăng một nửa nhà họ Tôn cho nhà họ Lý?

Đồng thời, điều này cũng đồng nghĩa với việc bọn họ không còn là cổ đông lớn nhất của công ty dưới trướng.

Mà tin tức này, rất nhanh được Vương Nhất biết.

Bình luận

Truyện đang đọc