CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 474

Gia chủ của những gia tộc khác có mặt ở đây cũng không dám thở mạnh, dòng chính nhà họ Kim cũng không làm gì được Kim Thúy Như, vậy nói gì tới mấy gia tộc nhỏ tuyến hai như bọn họ.

Chỉ có Kim Đạo Lăng thức thời, khuyên nhủ Kim Tuân: “Ba, trước cứ thuận theo ý nó đi.”

Kim Tuân cũng chỉ đành thở dài bất đắc dĩ, quát lui vệ dĩ nhà họ Kim, sau đó nhớ tới thân thế của Kim Thúy Như, trong mắt ông ta lộ vẻ không cam tâm.

Nhà họ Kim lớn tới vậy lại rơi vào tay người ngoài!

Bốp bốp bốp…

Bỗng, toàn trường xuất hiện tiếng vỗ tay vang dội.

Mọi người nhìn về nơi phát ra tiếng động, Vương Nhất đang nhẹ nhàng vỗ tay, trên mặt nở nụ cười trêu tức, cao giọng nói: “Ông cụ Kim đúng là đại trượng phu, co được dãn được! “

“Mày!”

Vừa nghe thấy những lời này của Vương Nhất, hai mắt Kim Tuân lập tức long lên sòng sọc, như sắp rách cả mi mắt, chỉ hận không thể chẻ Vương Nhất thành tám mảnh.

Sao ông ta lại không nghe ra Vương Nhất đang cười nhạo ông ta cho được?

Đại trượng phu co được dãn được gì chứ, chỉ đơn giản là bị Kim Thúy Như lấn lướt lên đầu thôi!

Kim Thúy Như nhìn chằm chằm Vương Nhất với ánh mắt sâu xa, sau đó mặt mày bình thản trở lại, tuyên bố: “Đại hội thương nghiệp, chính thức bắt đầu. “

Kế tiếp, Kim Thúy Như tự mình chủ trì đại hội, Kim Tuân, Kim Đạo Lăng cũng như những người khác của nhà họ Kim không cam lòng rời khỏi vị trí trung tâm, đứng sang một bên, tất cả gia chủ các gia tộc cũng tập trung tinh thần lắng nghe.

Lãnh Nhan nhìn chằm chằm bóng dáng bắt mắt kia, trên mặt lộ rõ vẻ nghiêm trọng, sau đó cô ta cúi đầu, lắc nhẹ, nói: “Thiếu chủ, tôi không nhìn thấu được cô ta.”

Vương Nhất nhàn nhã uống trà, trên mặt nở nụ cười mỉm: “Nếu cô ta dễ dàng bị nhìn thấu như vậy, có thể bây giờ đã chết mất xác rồi.”

Lãnh Nhan kinh hãi, số người được Thiếu chủ đánh giá cao như vậy không nhiều.

Sau khi do dự một lúc, Lãnh Nhan vẫn lấy hết dũng khí, nói: “Có vẻ thiếu chủ cũng không hận cô ta tới vậy.”

“Có hận, nhưng phần nhiều là kính trọng.”

Vương Nhất dõi mắt nhìn bóng dáng trên sân khấu của Kim Thúy Như, giọng điệu mang theo chút ảm đạm: “Chỉ có kẻ thù mới hiểu rõ bạn nhất, đôi lúc cùng một loại người sẽ mang tới cho nhau tổn thương, nhưng phần nhiều lại là ôm nhau sưởi ấm.”

Đại hội thương nghiệp tiến hành đâu vào đấy, đại diện của các gia tộc lớn đều lên đài, thuyết trình về ưu thế của các công ty trong tay gia tộc.

Vương Nhất cũng nghe được đại khái nội dung đại hội, tóm gọn lại thì tập đoàn Kim thị dự định triển khai một hạng mục mới, nhưng hạng mục này không phải do Kim thị đưa ra mà là xem xét thử trong tay các gia tộc lớn có hạng mục nào tốt.

Thay vì nói là đại hội thương nghiệp, chính xác hơn phải là đại hội đầu tư, trong tay ai có hạng mục gì tốt, Kim Thúy Như sẽ đầu tư cho người đó.

Đầu tư là một nghệ thuật,và ở phương diện này, ánh mắt của Kim Thúy Như có thể nói là vô cùng chuẩn xác, dù là ông cụ Kim cũng chẳng thể nhặt ra một cái gai.

Bình luận

Truyện đang đọc