CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1086

Không nói đến ba mươi tỷ này, chỉ riêng tình hữu nghị với gia tộc lớn đã là vô giá rồi.

Nghĩ đến chuyện mình vừa bỏ qua cơ hội kết thân với gia tộc lớn, ai nấy đều đau lòng không thôi.

Nhưng mà, Vương Nhất lại thản nhiên xua tay: “Không cần, chúng ta chỉ là bèo nước gặp nhau, tên chỉ là một con chữ, nói cũng được mà không nói cũng không sao?”

Nói xong xoay người rời đi, để lại Hạ Lãm ngây ngẩn tại chỗ.

“Tên chỉ là một con chữ, nói cũng được mà không nói cũng không sao… hay!”

Ông ta lặp lại câu này, sau đó hai mắt tỏa sáng, ra lệnh: “Điều tra cho tôi, nhất định phải điều tra rõ ràng thân phận của người trẻ tuổi này, ngày khác tôi phải đến tận nhà nói lời cảm ơn!”

“Vâng!”

Vương Nhất còn không biết cô gái anh vừa cứu giúp chính là Hạ Trân, con gái của Hạ Lãm – gia chủ nhà họ Hạ, giờ phút này, anh và Đồng Yên Nhiên đang gấp rút đi về phía buổi đấu giá.

Đây là buổi đấu giá gây chú ý nhất Giang Thành, được bố trí ở Thiên Cơ – công trình kiến trúc cao nhất Giang Thành.

Xuống xe, Đồng Yên Nhiên kéo Bạch Yến chạy nhanh về phía trước, bởi vì cô ta biết là đã muộn giờ rồi.

Thế nhưng, Vương Nhất vẫn nhàn nhã bước đi, giống như chẳng hề sốt ruột.

“Nhanh chút đi!”

Đồng Yên Nhiên thúc giục, sau đó giơ vòng tay ra kiểm chứng.

Cỗ máy bên cạnh lại xuất hiện dấu gạch chéo.

Bảo vệ bên cạnh lập tức ngăn cản bọn họ: “Xin lỗi, đã qua thời gian kiểm tra, các cô không thể đi vào!”

Nghe vậy, sắc mặt Đồng Yên Nhiên lập tức thay đổi, nhẫn nhịn đi năn nỉ.

“Xin lỗi, dọc đường chúng tôi xảy ra chút việc, có thể châm chước cho chúng tôi đi vào hay không, đối với tôi buổi đấu giá này thật sự rất quan trọng.”

Có khi nào cô cả nhà họ Đồng phải ăn nói khép nép cầu xin người ta như vậy?

Nhưng dù thế, bảo vệ của cao ốc Thiên Cơ vẫn thờ ơ: “Đến muộn chính là đến muộn, các cô trở về đi.”

Sắc mặt Đồng Yên Nhiên lập tức trở nên vô cùng khó coi.

Đúng lúc này, một đoàn người đi đến, nhìn thấy đám người Vương Nhất bị chặn ngoài cửa, lập tức bật cười thành tiếng.

“Em họ, sao em lại bị chặn ở bên ngoài thế này?”

Quay đầu nhìn lại, sắc mặt Đồng Yên Nhiên và Bạch Yến lập tức trở nên lạnh lẽo.

“Sử Kiến, anh đến làm gì?”

Trong đám người đi tới kia có một người mặc vest mang giày da, khuôn mặt anh tuấn, chính là Sử Kiến.

Vương Nhất đứng ở phía sau cũng hơi nheo mắt nhìn chằm chằm anh ta.

Anh ta từng là đồng nghiệp của Bạch Yến, nhưng thân phận thật sự là con riêng của ông sáu Đồng.

Việc thăng chức của Sử Kiến cũng không thoát khỏi liên quan với ông sáu Đồng.

Việc này chứng tỏ điều gì?

Chứng tỏ con cờ nằm vùng của ông sáu Đồng đã thâm nhập vào các ngành nghề từ lâu rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc