CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

Chương 156

Sau khi Vương Nhất và Lãnh Nhan vào cửa, Lý Mộng Đình trực tiếp đóng cửa chính lại, giống như sợ Vương Nhất sẽ chạy mất.

“Vương Nhất, kỳ hạn một tuần đã đến, chuyện mà anh đã hứa đâu?” Giọng điệu Lý Mộng Đình không chút độ ấm.

Cá chết lưới rách, hôm nay công ty nhà họ Lý không giữ được, nhưng mà, chết cũng phải kéo theo cái đệm lưng, hôm nay nhất định phải đưa anh vào ngục giam!

Nhưng mà, Vương Nhất lại vân đạm phong khinh đáp lại: “Đã hoàn thành.”

“Thật sao?”

Lý Mộng Đình nghe vậy, nụ cười lạnh trên mặt càng sâu: “Như vậy, nhà họ Bạch và nhà họ Đồng thì sao?”

“Sắp rồi, qua nửa tiếng sẽ đến.”

“Vờ vịt, cứ tiếp tục vờ vịt đi.”

Lý Mộng Đình lạnh lùng nói: “Tôi thấy một tuần này anh căn bản là không làm gì cả?”

“Sao cô biết, tôi có thật là làm hay không?” Vương Nhất nhíu mày.

Cái này Lý Mộng Đình xác định, Vương Nhất vẫn không biết trong tuần này nhà họ Lý xảy ra chuyện gì, lập tức tiếng cười lạnh càng sâu hơn.

“Được, tôi nói cho anh biết mấy hôm nay xảy ra chuyện gì. Nhờ hồng phúc của anh, tòa án ra công văn, muốn chúng tôi phải bồi thường cho nhà họ Bạch 105 tỷ trong vòng một tuần, không bồi thường được thì cưỡng chế sang tên công ty cùng với bất động sản, xe cộ, nói cách khác, ngay cả chỗ ở chúng tôi cũng mất!”

“Còn nữa, chúng tôi cũng bị nhà họ Đồng trả thù, trong nhà có cái gì đập cái đó, đều bị đập nát, xe bị cạo sờn rồi, còn ghi chữ bằng máu trên tường.”

Vương Nhất cũng không bất ngờ với những cái này, giọng điệu bình thản nói: “Nhân quả luân hồi, làm chuyện xấu, nhất định sẽ trả giá nhiều, mặc kệ mấy người có tin hay không, nhà họ Bạch và nhà họ Đồng sẽ lập tức đến nhà xin lỗi vì chuyện mấy hôm nay.”

“Vương Nhất, đã là lúc nào rồi, mày còn muốn lừa gạt chúng ta?”

Châu Mỹ Ngọc tức đến bật cười, chỉ vào Vương Nhất: “Nhà họ Bạch và nhà họ Đồng hôm nay sẽ đến, nhưng mà không phải đến xin lỗi, mà là đến đòi nợ! Những thứ này, đều phải cảm ơn mày ban tặng!”

“Vương Nhất, đợi lát nữa người của tòa án đến thì mày cũng đi theo bọn họ đi.”

Lãnh Nhan sau lưng sắc mặt lạnh lùng, Vương Nhất vẫn vân đạm phong khinh như cũ, nói: “Tôi nói, bây giờ mới tám giờ rưỡi, còn nửa tiếng nữa là đến chín giờ, chẳng lẽ, mấy người ngay cả nửa tiếng cũng không đợi được sao?”

“Được, các vị, chúng ta lại đợi nửa tiếng nữa!”

Gương mặt Lý Xung khinh bỉ, ánh mắt hận thù nhìn Vương Nhất, nói: “Nửa tiếng nữa, nếu như nhà họ Bạch và nhà họ Đồng không đến, hoặc là đến đây nhưng không phải xin lỗi, cậu không chỉ phải rời khỏi nhà họ Lý, còn phải ngồi tù.”

“Được thôi.” Vương Nhất gật nhẹ đầu, còn xách một cái ghế đến, như không có việc gì ngồi xuống.

Nhìn dáng vẻ này của Vương Nhất, đám người Lý Mộng Đình Châu Mỹ Ngọc giận đến nghiến răng, nhưng mà nghĩ đến nửa tiếng nữa, anh phải ngồi tù, thì cười lạnh.

Trên mặt Lý Thiên Dương có vẻ lo lắng, ông ta không biết Vương Nhất lấy tự tin ở đâu, ngày hôm qua nhà họ Bạch và nhà họ Đồng còn gây sự, sao hôm nay có thể xin lỗi?

 

Bình luận

Truyện đang đọc