CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 735

Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.

Bây giờ xem ra, Vương Nhất càng thích hợp với câu này hơn – tất cả người thân, bạn bè và thuộc hạ của Vương Nhất đều sống tốt, trong khi kẻ thù của Vương Nhất đều chết rất thê thảm!

“Đừng hoảng loạn, ông chủ của tất cả các công ty hợp tác đều có mặt tại hiện trường, đi hỏi rõ ràng!”

Văn Cung Hiển không vì chuyện này mà hoảng loạn, nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, ra lệnh.

Văn Thái kết hôn, nhà họ Văn cũng mời tất cả các đối tác làm ăn, tất cả các ông chủ công ty đã thỏa thuận trước đó đều được mời.

Văn Cung Hiển và Văn Thái mang theo một nhóm người của nhà họ Văn tiến tới chỗ những ông chủ đó.

“Các vị ở đây đã uống rượu với Văn Cung Hiển này rồi. Gọi một tiếng huynh đệ cũng không ngoa. Chẳng lẽ tôi đã đắc tội? “Văn Cung Hiển lạnh lùng hỏi.

“Không đắc tội.” Tất cả các ông chủ đều lắc đầu.

“Vậy thì tại sao lại rút vốn đột ngột khiến nhà họ Văn gặp nguy hiểm!” Văn Cung Hiển hét lên.

Tất cả các ông chủ đều cười giễu, họ không chút sợ hãi đáp: “Chuyện này phải hỏi ngài Văn mới đúng, nghĩ xem ngài có đắc tội tới ai không thể đắc tội không.”

“Người không thể đắc tội?”

Văn Cung Hiển cùng Văn Thái nhìn nhau, để tiến vào thị trường Thiên Ân, họ đã hạ mình rất nhiều, sao có thể xúc phạm người khác?

Nếu nói ra thì chỉ có tên Vương Nhất bị nhà họ Lý đuổi ra ngoài, hiện tại có ý định cướp cô dâu này thôi.

Nhưng cho dù Vương Nhất kết hôn với Lý Khinh Hồng, chỉ dựa vào tập đoàn Lệ Tinh cũng không thể làm gì bọn họ chứ?

Đúng lúc này, Hồ Hoàng Việt, Tăng Quốc Vinh và một nhóm thành viên của thương hội Hồng Ưng đi tới.

Tất cả các thế lực tại Thiên Ân đều sửng sốt. Chuyện gì mà khiến nhiều thành viên của thương hội Hồng Ưng tề tựu như vậy?

“Lão Văn, ngày đại hôn của con trai ngài, tôi đến uống một ly rượu mừng cũng không sao chứ?

Hồ Hoàng Việt tự rót cho mình một ly rượu rồi cười lạnh.

“Hồ Hoàng Việt, là ông!”

Văn Cung Hiển dường như nhớ tới cái gì, ánh mắt ông ta sầm xuống rồi chỉ vào Hồ Hoàng Việt quát lớn.

Hồ Hoàng Việt cười cười: “Ông nghĩ nhiều rồi, tôi không có quyền lớn như vậy đâu.”

Văn Cung Hiển nhíu mày, ông ta nói đúng, mặc dù Hồ Hoàng Việt là người giàu nhất Thiên An nhưng vẫn chỉ là thành viên sơ cấp trong thương hội, còn Văn Cung Hiển sắp được thăng thành thành viên trung cấp.

Xét về địa vị, Hồ Hoàng Việt không bằng mình.

“Vậy thì là ai?”

Ông ta tự lẩm bẩm, vốn dĩ ông ta cho rằng đại nhân vật bí ẩn đứng sau nhà họ Lý chính là Hồ Hoàng Việt, nhưng xem ra là không phải rồi.

“Anh Vương, cô Lý!”

Đúng lúc này, La Chí Viễn đến trước mặt Vương Nhất và Lý Khinh Hồng rồi kính cẩn chào hỏi.

Khi nhìn thấy cảnh này, Văn Cung Hiển cực kỳ sốc, người đứng đầu thương hội Hồng Ưng lại đích thân tới đây.

Khi ông ta định đi tới chào hỏi thì thấy Vương Nhất vỗ đầu con gái mình và nói: “Tiểu Lam, chào ông La.”

Bình luận

Truyện đang đọc