CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 330

Đột nhiên, sắc mặt cô ta biến đổi nhìn về phía Vương Nhất, không ngờ rằng Vương Nhất lại kết hôn rồi, em vợ lại xinh đẹp như vậy, vậy vợ của anh ta phải xinh đẹp như thế nào chứ?

Thật nực cười, bản thân lại còn muốn khiến Vương Nhất thần phục mình.

“Cho cô ba giây, biến khỏi tầm mắt tôi.”

Lý Tuyết Nhi nhìn Lý Mộng Đình, nói: “Sau này đừng có mà quấy rầy anh rể tôi, nếu không, tôi gặp lần nào đánh lần đó.”

Những lời này vô cùng ngang ngược, ngay cả Vương Nhất cũng nhìn cô ta thêm mấy lần, trong lòng bất lực.

Tại sao chị gái thì lạnh lùng tao nhã, giống như nữ hoàng băng giá cao cao tại thượng mà em gái lại có khí chất phàm tục như vậy?

Lý Mộng Đình che lấy mặt, nghiến răng, bò dậy khỏi mặt đất rồi rời đi với dáng vẻ vô cùng thảm hại.

Nhìn bóng lưng của cô ta, Lý Tuyết Nhi không khỏi tức giận, trong miệng lẩm bẩm: “Loại đàn bà này, chính là thứ rẻ tiền.”

“Được rồi, không phải là anh không đi với cô ta sao?” Vương Nhất tiến lên khuyên giải.

“Anh sẽ đi với cô ta sao?”

Lý Tuyết Nhi nhìn Vương Nhất một cái, nói: “Nếu anh làm như vậy thật thì em thật lòng nghi ngờ rằng mắt của anh rể có vấn đề.”

Vương Nhất nhìn Lý Tuyết Nhi với vẻ nghiêm túc: “Tuyết Nhi, anh sẽ không bao giờ phụ lòng chị em, anh sẽ cho cô ấy hạnh phúc…”

“Được rồi, được rồi, em chỉ thuận miệng nói thôi, sao anh lại nghiêm túc như vậy?” Lý Tuyết Nhi nhìn Vương Nhất với vẻ kinh ngạc.

“Đúng rồi, sao em lại đến tòa nhà Quốc Tế?”

Lúc này Vương Nhất mới hỏi lý do tại sao Lý Tuyết Nhi lại ở đây: “Đến tìm chị em?”

Lý Tuyết Nhi cười nói: “Cũng tính là như vậy, nhưng chủ yếu là đến đây tìm anh.”

“Tìm anh? Tìm anh có chuyện gì?”

Lý Tuyết Nhi không nói mà quay người lại rồi vẫy vẫy tay.

Sau đó, một cô gái nhỏ nhắn dễ thương có chút ngại ngùng đến bên cạnh Lý Tuyết Nhi.

“Xem ai tới đây?”

“Tiểu Thắm?” Vương Nhất kinh ngạc nhìn cô gái bên cạnh Lý Tuyết Nhi.

Đó không ai khác chính là Tô Thắm, con gái nuôi của bác Trương.

“Anh Vương Nhất.” Tô Thắm rụt rè gọi một tiếng, không dám đối mặt với ánh mắt của Vương Nhất.

“Tiểu Thắm hiện tại đã đi học lại rồi.” Tuyết Nhi đứng bên cạnh cười nói.

“Có thật không?”

Vẻ vui mừng hiếm có hiện lên trên gương mặt Vương Nhất: “Đó thực sự là điều đáng mừng.”

“Vì vậy, bọn em đến đây tìm anh đó.”

Lý Tuyết Nhi cười khanh khách: “Nhân tiện xin ý kiến chỉ thị của chị em cho chúng em mượn anh một buổi tối.”

Tô Thắm đợi ở dưới lầu tòa nhà Quốc Tế, Vương Nhất và Lý Tuyết Nhi đi lên văn phòng của Lý Khinh Hồng.

Bình luận

Truyện đang đọc