CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1187

Sau khi đến nhà, Vương Nhất đang muốn an ủi Lý Khinh Hồng vài câu thì điện thoại lại đổ chuông.

“Tất cả con riêng của nhà họ Đồng đã mưu phản!”

Trong điện thoại, giọng điệu của Đồng Yên Nhiên vô cùng nghiêm túc, Vương Nhất nghe xong cũng biến sắc.

“Tại sao lại đúng vào lúc này…”

Đồng Yên Nhiên cũng nghe ra được khó xử trong trong lời nói của Vương Nhất, không nhịn được hỏi: “Sao vậy, bên chỗ anh xảy ra chuyện gì sao?”

Vương Nhất gượng cười: “Vợ tôi bị tập kích bằng súng trong bữa tiệc, ba tôi cứu được cô ấy, nhưng bản thân lại bị trúng đạn.”

“Nghiêm trọng không?”

Đồng Yên Nhiên không nhịn được hỏi han.

Vương Nhất lắc đầu: “Bây giờ vẫn đang cấp cứu, không biết tình huống ra sao.”

Đồng Yên Nhiên im lặng một lát, bỗng nhiên nói ra: “Nếu đã như vậy, trước tiên anh cứ yên tâm chăm sóc người nhà, bên này tôi còn có thể chống đỡ thêm chút.”

“Đợi đã…”

Vương Nhất còn chưa nói hết lời, điện thoại đã bị cúp rồi.

Vương Nhất vội vàng gọi lại, nhưng điện thoại đã tắt máy.

“Sao vậy?”

Lý Khinh Hồng vừa tắm xong, quấn khăn tắm đi đến hỏi.

“Không sao.”

Vương Nhất mỉm cười, sau đó dịu dàng nhìn Lý Khinh Hồng: “Muộn lắm rồi, em mau ngủ đi.”

“Vậy còn anh?”

Lý Khinh Hồng nhìn thẳng vào mắt anh.

Vương Nhất lại mỉm cười: “Anh cũng ngủ ngay đây.”

Lặng lẽ ra khỏi phòng, sắc mặt Vương Nhất trở nên âm trầm.

Cho dù là việc ám sát của tay bắn tỉa hay là cuộc nổi loạn bất ngờ trong nhà họ Đồng, anh đều cảm thấy chuyện không đơn giản.

Giống như cố ý hẹn trước, tất cả mọi chuyện xảy ra trong cùng một lúc, lo cái này mất cái kia, bận không chịu nổi.

Nhưng mà, lại không thể nào biết được rốt cuộc là ai đứng đằng sau điều khiển tất cả.

Nhìn mặt trăng bị mây đen che phủ, trong lòng Vương Nhất bỗng có dự cảm chẳng lành.

Khoảng hai tiếng sau, cũng là hai giờ sáng.

Vương Nhất và Lý Khinh Hồng bị tiếng điện thoại đánh thức, nhìn màn hình hiển thị, là Lý Mộng Đình gọi đến.

Vương Nhất lập tức tỉnh khỏi cơn buồn ngủ, đi ra khỏi phòng cùng Lý Khinh Hồng, lúc này mới nhận điện thoại.

“Mộng Đình, ba sao rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc