CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1467

Địa vị của hai người khác nhau như ngày và đêm.

La Chí Viễn không trả lời, mà chỉ nhìn rồi hỏi bọn họ: “Các ông là Bạch Đức Long và Từ Lộc?”

“Đúng là chúng tôi.”

Ngay tức khắc, Bạch Đức Long và Từ Lộc cảm thấy áp lực.

La Chí Viễn cười nhạt: “Có vẻ không tìm nhầm người.”

Một lúc sau, bỗng nhiên ông ta cất cao giọng: “Ngài Thương Si có lệnh, ra lệnh đá hai người các ông ra khỏi thương hội.”

Ầm!

Ông ta vừa nói xong, Bạch Đức Long và Từ Lộc mở trừng mắt, sau đó choáng váng.

Vẻ mặt của Hồ Vĩnh Hiên và Hồ Vĩnh Như cũng rất khó tin, họ bất giác nhìn về phía Vương Nhất.

Chẳng lẽ, đúng thật là anh ta vừa gửi tin nhắn cho Thương Si, một trong Thất Si?

Sao có thể chứ?

Bạch Đức Long tỉnh táo lại, sao đó bỗng nhiên ông ta chửi ầm lên: “Ông bớt lấy ngài Thương Si để dọa tôi đi? Tôi là người của thương hội Giang Bình, còn ông là người của thương hội Hồng Ưng, làm gì có quyền quản chuyện của thương hội Giang Bình chúng tôi?”

Lời này nói thẳng vào điểm mấu chốt, Hồ Vĩnh Hiên và Hồ Vĩnh Như cũng kịp phản ứng.

Sao thương hội Hồng Ưng có thể can thiệp vào chuyện của thương hội Giang Bình?

La Chí Viễn cười lạnh: “Ngài Thương Si đã đích thân ra lệnh để tôi đến thông báo chuyện này, một lát nữa e rằng Nhậm Gia Luân cũng sẽ gọi điện cho các ông.”

Nhậm Gia Luân chính là người tổng phụ trách của thương hội Giang Bình.

Bạch Đức Long và Từ Lộc tỏ vẻ không hề tin chuyện đó.

“Ông cứ giả vờ đi, còn bảo ngài Thương Si sai người đến thông báo chuyện này, tôi thấy, do ông biết thằng nhóc kia, nên trước đấy anh ta gửi tin nhắn là gửi cho ông đúng không?”

Bạch Đức Long cười lạnh nói.

Hồ Vĩnh Hiên bừng hiểu ra, nếu không, sao người tổng phụ trách của thương hội Hồng Ưng lại đến đây mà không phải là người tổng phụ trách của thương hội Giang Bình?

La Chí Viễn vẫn không hề sợ hãi, vẻ mặt bình tĩnh: “Có đúng hay không, đợi lát nữa Nhậm Gia Luân gọi điện đến là biết thôi.”

“Ông…”

Reng reng reng!

Bạch Đức Long đang định nói gì đó thì bỗng bị một hồi chuống điện thoại chói tai ngắt lời.

Ông ta đang định nghe thì bỗng thấy tên người gọi đến, trong nháy mắt sắc mặt ông ta trở nên tái nhợt.

“Sao vậy?”

Từ Lộc thấy kỳ lạ, hỏi

Bạch Đức Long đưa tên người gọi cho ông ta nhìn.

Sau đó, sắc mặt Từ Lộc sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.

“Hội…Hội trưởng Nhậm?”

Reng reng reng…

Bình luận

Truyện đang đọc