CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 389

Vương Nhất đến cửa công ty Áo Tân, trong đó toàn là nhân viên mặc đồng phục làm việc, đầu đội mũ bảo hộ, và cả tiếng dây chuyền sản xuất cơ giới vận hành lốc cốc lốc cốc.

Tất cả đều đâu vào đấy.

Khi đi vào văn phòng chủ tịch, Vương Nhất trùng hợp nhìn thấy một người phụ nữ cao gầy mặc quần áo công sở đi ra từ bên trong.

Chính là thư ký thân cận của Lý Khinh Hồng, Tiêu Đào.

“Anh Vương.”

Nhìn thấy Vương Nhất, Tiêu Đào liền cúi đầu, chào hỏi lịch sự.

Vương Nhất cũng đáp lại bằng nụ cười nhẹ, một lát sau anh hỏi: “Thư ký Tiêu, cô ở đây làm gì vậy?”

“Tôi đang tiếp nhận nội dung công việc trong dự án hợp tác với nhà họ Lý sắp tới.”

Tiêu Đào cười cười, trả lời: “Thật không ngờ hiệu suất làm việc của nhà họ Lý lại cao như thế, đã làm xong hàng hóa được đặt trước mười ngày, bộ phận quản lý chất lượng sản phẩm đã kiểm tra, 90% sản phẩm đều đạt yêu cầu, Tổng giám đốc Lý rất vừa ý.”

“Vừa ý là tốt rồi.” Vương Nhất cười nói tỉnh bơ.

Một trăm ngìn nhân viên, phân bố ở những công xưởng khác nhau chế tạo cùng lúc, hiệu suất sao có thể không cao được?

Còn về phần máy móc, phần lớn là nhập từ nước ngoài, chất lượng không cần bàn cãi.

“Đợi sản phẩm mới được sản xuất với số lượng lớn là có thể đưa ra thị trường, đến lúc đó sẽ mời ngôi sao nổi tiếng Vương Thanh Hòa làm đại diện, lúc ấy sẽ mời mọi người tới chung vui.”

“Không thành vấn đề.” Vương Nhất trả lời không chút do dự, trùng hợp là anh cũng đang muốn xem học trò của Lạc Si là người thế nào.

Tiễn Tiêu Đào đi, Vương Nhất xoay người vào văn phòng, hô lên: “Ba.”

Lý Thiên Dương lập tức đứng dậy, cười nói: “Vương Nhất đến đấy à, sao không nói trước với ba một tiếng.”

“Không cần phiền vậy, con chỉ tới xem công ty vận hành thế nào thôi, con đi ngay ấy mà.”

Hai cha con ngồi đối diện nhau trò chuyện.

“Đúng rồi ba.”

Vương Nhất như nhớ ra cái gì, anh nói với Lý Thiên Dương: “Ba nghĩ thế nào về công ty Ẩn Long?”

Chuyện này anh đã giao cho La Chí Viễn đi làm, nếu không có gì bất ngờ thì lần này cả Kim Thành Vũ và Dược phẩm Thường Kỉ đều hết đường sống, một khi Kim Thành Vũ rớt đài, vị trí chủ tịch của Ẩn Long chẳng phải sẽ bị bỏ trống sao?

Nhưng hình như Lý Thiên Dương hiểu sai ý Vương Nhất, ông ta cho rằng anh muốn nương nhờ Kim Thành Vũ nên lắc đầu nói: “Vương Nhất, con đừng nói nữa, ba sẽ không tới Ẩn Long đâu.”

“Mỹ Ngọc, Mộng Đình tới Ẩn Long là lựa chọn của họ, bây giờ mọi thứ đã đi vào quỹ đạo, ba ở đây rất tốt.”

“Ba, ba muốn đi đâu cơ?”

Vương Nhất dở khóc dở cười, anh nói: “Ý của con không phải là bảo ba tới Ẩn Long làm việc, mà là quản lý Ẩn Long, làm chủ tịch Ẩn Long.”

Bình luận

Truyện đang đọc