CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

Chương 223

“Tức chết con, tức chết con…”

Đám người Lý Mộng Đình, Châu Mỹ Ngọc, Lý Xung đang đứng chờ bên ngoài văn phòng tổng giám đốc, tin bọn họ nhậm chức đã được thông báo, tiếp đến chính là một loạt thủ tục chụp ảnh, phát thẻ nhân viên.

Lý Mộng Đình vẫn chưa hết tức vì chuyện hồi sáng, đến giờ gương mặt vẫn còn tái xanh.

Má phải có sơ cứu, độ sưng đã giảm xuống, nhưng thoạt nhìn vẫn đỏ bừng, hơn nữa hai bên trái phải nhìn qua thì không cân xứng.

Đối với Lý Mộng Đình người yêu cái đẹp mà nói, là không thể chịu đựng nổi.

“Được rồi, Mộng Đình, lề lối một chút, cậu ta chỉ là tên phế vật không bằng cấp vô văn hóa, sao có thể so với thương nghiệp tinh anh chúng ta chứ?”

Châu Mỹ Ngọc ở bên cạnh an ủi, vỗ đùi Lý Mộng Đình nói: “Hơn nữa không phải mẹ đã nói rồi sao, nếu cậu ta ở tòa nhà Quốc Tế, chúng ta sẽ có cách chỉnh chết cậu ta.”

“Đúng vậy, Mộng Đình, hôm qua Kim tổng không phải hứa sẽ cho chúng ta phục hồi lại chức vị cũ sao? Trước kia chúng ta ở Ẩn Long là chức vụ gì, hiện tại vẫn là chức đó.”

Lý Xung mặt mày cũng hồng hào nói: “Cháu là quản lý nhân sự, bác là quản lý thị trường, Mỹ Hòa chủ quản phân xưởng đóng gói, Mỹ Ngọc một tháng nữa sẽ thành quản lý tài vụ, trọng trách phục hưng nhà họ Lý, còn phải dựa vào chúng ta.”

“…”

Nghe vậy, buồn bực trong lòng Lý Mộng Đình cũng vơi dần.

Lúc này, một cô gái mặc chính trang đi đến trước mặt mọi người, mỉm cười nói: “Thủ tục nhận chức của các vị đã hoàn thành, mời mọi người đến các bộ phận báo tin trước.”

Đám người Châu Mỹ Ngọc, Lý Xung đều sôi nổi rời đi.

Lý Mộng Đình cũng muốn đi, cô gái ngăn cô ta lại, lấy lòng nở nụ cười: “Chị Mộng Đình, em ở bộ phận nhân sự Tiểu Cao, là cấp dưới của chị.”

Vừa nói, cô gái lấy từ trong túi ra một hộp mỹ phẩm sáng lấp lánh, thừa dịp xung quanh không có ai, đưa cho Lý Mộng Đình: “Đây là sản phẩm chăm sóc da bạn trai em mua từ nước ngoài tặng cho em, sau này chị là lãnh đạo của em, sau này mong chị chiếu cố em một chút…”

Lý Mộng Đình thu lại nụ cười: “Được, nói hay lắm.”

Đây là quyền lợi của chức vị cao mang lại, Lý Mộng Đình lập tức yêu ngay cảm giác này.

Chỉ cần tôi ở đây thuận lợi thăng tiến, đì chết cô thì cũng chẳng khác giết một con kiến!”

Nghĩ đến nỗi nhục vào buổi sáng, tâm tình Lý Mộng Đình nháy mắt âm u lạnh lẽo.

Dưới sự hướng dẫn của Tiểu Cao, Lý Mộng Đình đi vào phòng nhân sự.

Vừa vào cửa, đã được hoan nghênh nhiệt liệt.

“Chị Lý, tôi là bộ phận nhân sự.. Sau này có việc cần đến tôi, cứ việc giao phó.”

“Còn tưởng rằng là lãnh đạo mới sẽ là một bác gái thời kỳ mãn kinh, không ngờ là một chị gái xinh đẹp như vậy, chị Lý, tôi có thẻ hội viên của hai thẩm mỹ viện, tan làm cùng tôi đến…”

“Vừa đến đã nhậm chức quản lý, chị Lý tương lai rộng mở, sau này thăng chức, cũng đừng quên nhân viên lâu năm chúng tôi nhé.”

Phòng nhân sự đa số là nữ giới, nên càng nắm rõ việc nhìn mặt đoán ý, tận dụng mọi thứ.

Ngoại trừ tự giới thiệu, gần như tất cả các đồng nghiệp đều lấy lòng Lý Mộng Đình.

Ngay tức khắc, tâm tình Lý Mộng Đình có hơi lâng lâng, đối với vị trí quản lý này càng yêu thích không thể rời tay.

Rầm —

Bình luận

Truyện đang đọc