CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 70

“Ngài Vương, đây là rượu nho yêu quý của tôi, được sản xuất vào năm 88 đấy.”

Giám đốc Đồng mặc kệ Kim Thành Vũ.

“Đồng Vụ, tôi đang nói chuyện với ông, ông điếc à….”

Ào…..

Kim Thành Vũ còn chưa nói dứt câu, Vương Nhất đã đổ cả ly rượu vang nên mặt hắn.

Trong phút chốc, rượu vang liền làm ướt đẫm quần áo và tóc của Kim Thành Vũ, vài giọt còn chảy xuống má của hắn.

Im lặng.

Cả hiện trường đều im lặng.

Tất cả mọi người đều trợn mắt không dám tin.

Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc cũng sững sờ, miệng há to tới mức có thể nhét vừa hai quả trứng.

Thằng phế vật này… dám chọc Kim Thành Vũ?

Chưa hết, sau khi đổ rượu, Vương Nhất đã đi thẳng đến chỗ Kim Thành Vũ và tát thẳng vào má anh ta.

Bốp—–

Cái tát kêu vang, má Kim Thành Vũ lập tức sưng lên, năm ngón tay hiện lên rõ ràng.

“Mở mắt nhìn cho kỹ, tôi là ai!”

Vương Nhất từ trên cao nhìn xuống, lạnh lùng nói.

Trước đây, Vương Nhất và hắn luôn đối nghịch nhau, cộng thêm cái tát này nữa, cuối cùng hắn cũng đã nhìn rõ mặt Vương Nhất.

Vừa nhìn, Kim Thành Vũ đã lùi lại một bước: “Cậu là Vương Nhất?!”

Lời vừa dứt, không chỉ mỗi Kim Thành Vũ giật mình mà những người khác cũng rất kinh ngạc.

Vương Nhất suýt nữa bước vào nhà họ Kim hồi 5 năm trước đó sao?

Tuy nhiên, không rõ vì lý do gì mà anh đã mất tích một cách bí ẩn ngay trong đêm tân hôn.

“Không phải cậu ta chết rồi sao?”

“Sao vẫn còn sống vậy?”

“Cậu ta còn dám quay lại Thiên An, dám xuất hiện trước mặt người nhà họ Kim….”

Tiếng xì xào vang lên tứ phía.

Mẹ con Lý Mộng Đình lo lắng tới sắc mặt vặn vẹo: “Thằng phế vật này, chỉ biết liên luỵ chúng ta….”

“Câm miệng.”

Lý Thiên Dương trừng mắt nhìn hai mẹ con, rồi quay sang Vương Nhất.

Ông lờ mờ cảm thấy, người thanh niên non nớt thưở ấy đã thay đổi rất nhiều.

“Là tôi.”

Vương Nhất không quan tâm những lời xì xầm, lạnh lùng nói: “Anh thử nói lại mấy lời nhục mạ Lý tổng vừa nãy đi?”

Kim Thành Vũ cũng tỉnh táo lại, hắn đột nhiên cười lớn: “Thằng nhãi Vương Nhất nhà cậu, giỏi đấy, còn dám quay về Thiên An. Sao, cậu muốn thay ả Lý Khinh Hồng ra mặt à?”

Ánh mặt Vương Nhất càng thêm lạnh lẽo: “Anh thử nói lại lần nữa đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc