CHÂN LONG CHÍ TÔN ĐÔ THỊ

CHƯƠNG 1686

Lý Khinh Hồng cười: “Mẹ không sao.

Chỉ có bản thân cô mới hiểu nụ cười trên khuôn mặt cô hàm chứa điều gì.

Cũng chỉ có một mình cô hiểu được, Vương Tử Lam phải khó khăn như thế nào mới đến được thế giới này.

Lúc đó cô mang thai Vương Tử Lam, người trong gia tộc ai ai cũng ép cô phá bỏ.

Nếu như không phá bỏ, còn cưỡng ép khiến cô xảy thai.

Nên, Vương Tử Lam có thể ra đời, đây đúng là một kì tích.

Phía sau là một người mẹ dũng cảm.

“Tử Lam, con sắp có em trai hoặc em gái rồi, bây giờ vân chưa biết, nhưng đợi sau này khi em trai em gái ra đời, con không được bắt nạt các em.”

Cô xoa đầu Vương Tử Lam, nhẹ nhàng nhắc nhở.

Cô bé nở một nụ cười rất vui vẻ, đảm bảo.

“Không đâu, con sẽ bảo vệ em trai em gái!”

“Ngoan lắm…

Lý Khinh Hồng ôm Vương Tử Lam, ôm rất chặt.

“ni Lặng lẽ nhìn cảnh tượng này, ánh mắt Vương Nhất sâu xa, trong lòng rất khó chịu.

Nếu như không cùng với Lý Khinh Hồng đi đến hiện tại, anh cũng không biết được vì sinh con gái mà Lý Khinh Hồng đã phải chịu bao nhiêu cực khổ.

Bây giờ anh đã trở về, sẽ không để chuyện giống như vậy xảy ra nữa.

Vương Nhất sải bước đi đến trước mặt Lý Thế Nhân, ánh mắt nhìn chăm chăm vào ông ta.

Đây là lần đầu tiên anh dùng ánh mắt này nhìn ba vợ mình.

“Không có ai có thể phá bỏ con của tôi ở trước mặt tôi!”

Giọng Vương Nhất khàn khàn nói.

“Đứa con thứ hai của tôi và cô ấy sẽ ra đời một cách bình an, nếu như là con trai tôi sẽ đặt tên cho nó là Vương Đỉnh Thiên, sau này nó sẽ trở thành một nam tử hán đầu đội trời chân đất.”

“Nếu như là con gái, tôi sẽ đặt tên cho nó là Vương Nguyệt Như? con bé sẽ xinh đẹp, lương thiện giống như mẹ của nó.”

Câu đầu Vương Nhất nhìn Lý Thế Nhân nói.

Nhưng hai câu sau, lại nhìn Lý Khinh Hồng để nói.

Ánh mắt anh dịu dàng, trên môi mang theo nụ cười, ngay cả tên của đứa con thứ hai cũng đã nghĩ xong rồi.

Nghe thấy những lời nói của Vương Nhất, sự tàn ác trong đáy lòng Lý Thế Nhân đột nhiên bùng phát.

Cũng không duy trì dáng vẻ bình tĩnh lúc trước nữa.

“Năm năm trước, lúc cậu khiến con bé mang thai, lúc đó tôi nên giế t chết cậu, bây giờ để hai người sinh một đứa con gái đã là giới hạn lớn nhất rồi, cậu còn muốn sinh đứa thứ haï? Chuyện này không thể nào!”

Lý Thế Nhân nhìn Vương Nhất nói, thái động rất cứng rắn.

Vương Nhất không nhường nửa bước: “Chỉ là một gia chủ Lý thị nhỏ nhoi, ai cho ông dũng khí uy hiếp con của tôi?”

Vợ của Long chủ không thể ức hiếp, con gái của Long chủ không thể bị sỉ nhục.

Bình luận

Truyện đang đọc