SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Tiếng kêu thảm thiết này giống như tiếng mổ lợn. Cả người Bạch Mao lăn trên đất, ôm lấy đầu gối và đùi của bản thân, cả người đều đang co giật.

“Làm vợ tao sợ?”

Giang Ninh nhướn mày, hét lớn: “Chúng mày tìm đường chết rồi!” Không đợi mấy chục người đó phản ứng, Giang Ninh đã hành động rồi.

Giống như một con khủng long bạo chúa trong dáng vẻ hình người, nháy mắt xông vào trong đám người, mạnh mẽ đánh bay từng người.

Trong nháy mắt, nào có còn ai có thể đứng vững.

Người xung quanh đều kinh ngạc đến ngẩn người.

Bọn họ không ngờ Giang Ninh lại giỏi đến như vậy.

Thân thủ của Bạch Mao này, bọn họ đã từng chứng kiến.

Vừa rồi mấy chục người cũng khó mà chống đỡ được.

Nhưng ở trước mặt Giang Ninh, đám người Bạch Mao căn bản chẳng có sức mà đánh trả.

“Anh ta… Anh ta là ai?”

“Giỏi quát”

“Bạch Mao cũng không phải là đối thủ!” Mấy người công nhân thấp giọng thảo luận, vừa hưng phấn, vừa căng thẳng, Nhìn thấy người đến cùng Giang Ninh là người quen của mình thì vội vàng đi tới chất vấn.

“Hoa Sinh, mọi người trở về rồi”

“Anh ta là ai vậy? Sao dám đánh cả Bạch Mao?”

“Đây là muốn làm lớn chuyện à? Anh mau đưa bọn họ rời đi đi” Hoa Sinh chính là người trước đó tới Đông Hải xin Lâm Vũ Chân cứu mạng. Lúc này nhìn thấy Giang Ninh ra tay, hô hấp của anh ta cũng trở nên gấp gáp.

Giờ anh ta mới hiểu vì sao trước đó Giang Ninh dám nói có thể khiến đám chó này biến mất.

Quá giỏi.

Anh ta cảm thấy cơ thể của bản thân đã tê dại cả rồi.

“Bọn… Bọn họ là…” Yết hầu anh ta chuyển động, mất một lúc mới phản ứng lại được, vội vàng giới thiệu: “Đây chính là nữ Bồ Tát”

“Lâm Vũ Chân của Tập đoàn Lâm Thị ở Đông Hải, Giám đóc Lâm! Bà chủ mới của chúng ta” Hoa Sinh kích động nói: “Giám đốc Lâm là đến giúp chúng †a. Cô ấy cùng với anh Giang đều đến để giúp mọi người.” Nghe vậy, cả đám người đều ngẩn người, dường như không dám tin.

Đông Hải?

Đó là ở khu vực Đông Nam.

Cách Đại Tây Bắc, chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta cảm thấy xa. Mấy người Hoa Sinh thật sự chạy đến Đông Hải, còn thật sự mời đến người chủ mới, người của Tập đoàn Lâm Thị.

Nhìn thấy Lâm Vũ Chân xinh đẹp trẻ tuổi trước mặt, bọn họ có cảm giác không dám tin.

Chỉ một người phụ nữ như cô ấy, cho dù cộng thêm một Giang Ninh, lẽ nào dám đấu với người của Công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần khoáng nghiệp Hắc Tinh?

Chắc là đùa.

Đến lúc đó không chỉ không giúp được mọi người mà ngược lại hai người họ cũng bị liên lụy. Vậy thì đúng là tội lớn rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc