SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Không hề nghi ngờ gì trong tương lai Lâm thị chắc chắn sẽ muốn ở bên trong cái này thế giới thứ ba này, chiếm cứ một một vị trí, thậm chí là muốn có được địa vị vô cùng quan trọng.

Đối với Lâm Vũ Chân mà nói đây có thể là giấc mơ, thậm chí là một giấc mơ hoàn toàn không thể thực hiện được.

Nhưng có Giang Ninh cho dù là mơ thì cũng sẽ thực hiện được.

Giang Ninh ngồi ở đó, ưu nhã mà lạnh nhạt.

Không có một chút nào để ý tới lời uy hiếp và cảnh cáo của Heisen.

Anh biết giờ phút này từ trong trong ra ngoài cái khách sạn này đã bị người bao vây.

Ở thành phố này thế lực của Tescon rất mạnh, lực lượng thế giới ngầm mà gia tộc Heisen khống chế trong tay, càng không hề nhỏ!

Địa vị của tên Heisen này chỉ là trung cấp trong công ty Tescon, mặc dù địa vị trong gia tộc không được tính là đặc biệt cao, nhưng thân phận và tác dụng của anh ta thì không thể xem thường.

Anh ta mà xảy ra chuyện, thì đương nhiên gia tộc Heisen cũng sẽ có phản ứng.

Nhưng Giang Ninh vấn như cũ không thèm để ý chút nào.

““Reng reng reng……

Đột nhiên, chuông điện thoại di động của Giang Ninh vang lên.

Anh nhìn thoáng qua dãy số, không để ý đến.

Heisen ngồi yên ở chỗ kia, vẻ mặt dữ tợn nhìn Giang Ninh.

“Không bắt máy xem là ai gọi tới sao?”

Anh ta cười lạnh: “Nói không chừng là có người có ý tốt gọi điện khuyên cậu, không nên tự đi tìm chết.”

Gia tộc khẳng định đã động thủ, giờ phút này dưới lầu lít nha lít nhít, toàn bộ đều là người của gia tộc Heisen anh ta, cho dù Giang Ninh có mọc cánh cũng khó thoát!

Cứ cho là dẫn ba người kia tới đây đi, Giang Ninh cũng không có năng lực dẫn bọn họ rời khỏi đây, thậm chí còn phải để mạng sống ở lại nơi này!

Giang Ninh vẫn như cũ không thèm để ý đến Heisen.

Anh đứng lên, đi đến bên cửa sổ nhìn xuống dưới một chút, mấy chục chiếc xe dừng ở cổng, đã bao vây toàn bộ khách sạn.

Lít nha lít nhít người, ba tầng trong ba tầng ngoài giống như thủy triều vậy!

“Bị dọa sợ rồi?”

Khóe miệng Heisen giơ lên một vòng ý cười: “Tôi nói này, cho dù mang người đến đây cho anh, thì các người cũng không thể rời khỏi cái thành hàng không vũ trụ này đâu.”

“Cậu căn bản là không biết, ý nghĩa của những người này như thế nào.”

“Vậy anh cảm thấy, mạng sống của anh so sánh với bọn họ thì như thế nào?”

Giang Ninh quay đầu, nói: ‘E là mạng sống của anh càng đáng tiền hơn so với bọn họ nếu không thì tại sao lại có thể có nhiều người vì anh mà đến đây như vậy.”

“Ở gia tộc Heisen hình như địa vị của anh còn chưa đến mức này thì phải.”

Nghe được lời này vẻ mặt của Heisen lập tức thay đổi.

Anh hừ một tiếng: “Nói cái gì cũng vô ích thôi! Bây giờ cậu giơ tay quỳ xuống đầu hàng thì còn có cơ hội, đợi mọi người đều đến đông đủ rồi cậu hối hận cũng vô dụng!”

“Reng reng reng”

Bình luận

Truyện đang đọc