SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Có lẽ chỉ dòng họ hào môn giàu có nhất mới đối phó được ông ta, ví dụ như hai ông cụ nhà họ Giang chẳng hạn.

“Ông rốt cuộc muốn làm gì?”

Tống Tiểu Vũ nói: “Tôi có thể nói cho ông biết, ông tác oai tác oái ở miền Bắc này, chẳng khác nào tự chịu diệt vong!”

“Thật sao?”

Tư Mã Cao cười như không cười: “Trưởng họ Tống muốn nhắc tới Lâm thị à, cậu yên tâm, tôi có thể nói với cậu rằng mục tiêu của tôi chính là Lâm thị, tôi cũng cần cậu phối hợp để nắm bắt và tiêu diệt sạch sẽ Lâm thị”

Nghe vậy, nét mặt của Tống Tiểu Vũ thay đổi.

Là nhắm vào Lâm thị?

Nhắm vào Giang Ninh hả?

Rốt cuộc những người này có lai lịch thế nào?

Bây giờ trong nước không còn ai dám làm loạn ở miền Bắc nữa, người càng có thế lực càng nên hiểu rõ điều này, hiện nay miền Bắc giống như cấm địa.

Mặc dù Giang Ninh không có ở đây, nhưng chắc họ cũng biết lúc đầu Giang Ninh đã dùng thủ đoạn sắt máu để càn quét thế lực ngầm và gia tộc quyền thế ở miền Bắc.

Bọn người này…

Ánh mắt Tống Tiểu Vũ thay đổi, nhìn Tư Mã Cao bước từng bước tới trước mặt mình, chỉ cần anh ta dám nói chữ “không” ông ta sẽ lấy mạng của anh ta mà không chút do dự!

“Hợp tác thế nào?”

Giọng nói của anh ta không phập phồng, vẫn bình tĩnh như trước.

“Gia chủ Tống quả nhiên là một người thông minh”

Tư Mã Cao dừng bước: “Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, gia chủ Tống, ông nhất định sẽ không hối hận với quyết định ngày hôm nay của mình đâu, còn về việc hợp tác như thế nào thì tôi sẽ nói cho ông biết”

“Chỉ cần cậu chịu hợp tác với tôi, tôi có thể đảm bảo với ông là thứ mà ông có được sẽ vượt hơn hẳn những gì mà ông đang có hiện nay rất nhiều.

“Tôi dựa vào cái gì mà tin ông chứ?”

Tống Tiểu Vũ nói: “Tôi đến các người là ai cũng không hề biết, bị ông uy hiếp đến thế này, ép buộc tôi phải hợp tác mà thôi”

“Ha ha ha, gia chủ Tống thật là một người sảng khoái, không sai, là c**ng bức dụ dỗ, những thủ đoạn như thế này, nhìn thấu hiểu là được rồi, cái thứ gọi là con bài chốt thì có lúc không được quyết định vào việc ta muốn có cái gì, mà được quyết định vào việc người khác sẽ cho ta cái gì, gia chủ Tống thông minh như thế, chắc là sẽ hiểu thôi”

“Còn về việc rốt cuộc tôi có nguồn gốc như thế nào…”

Tư Mã Cao đi đến trước mặt Tống Tiểu Vũ, đưa tay vỗ lên vai cậu ta, rắc!

Nhìn thì có vẻ như là không hề dùng lực, nhưng mà vai của Tống Tiểu Vũ thì đã bị ông ta dỡ thẳng xuống, xương cốt kêu rắc một tiếng, gấy rời!

Tống Tiểu Vũ không nhịn được, hét lớn lên một tiếng, rồi nghiến chặt răng lại, không để cho mình khom lưng, cũng càng không muốn để cho bản thân quỳ xuống đất!

“Ông…”

“Đừng có mà giở trò với tôi, hiểu rồi chứ”

Bình luận

Truyện đang đọc