SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Anh ta lập tức đi làm, lời của anh chính là thánh chỉ.

“Đi thôi, chúng ta đến đó xem thử” Trên mặt anh lộ vẻ bình thản, chẳng quan tâm chút nào đến chuyện này, chỉ cần tung tin tức này ra thì phải xem phản ứng của Triệu Toàn rồi.

Nếu bọn họ còn có thể im hơi lặng tiếng mà nhãn nhịn thì quả thật là quá gi Anh ta cùng với Lâm Vũ Chân nhìn xung quanh, khắp nơi đều có băng rôn ghi những dòng chữ tuyên truyền, nhắc nhở công nhân phải chú ý an toàn.

Có những nhân viên chuyên kiểm tra để kiểm tra an toàn của mọi nơi, để kịp thời loại bỏ những nguy cơ, đảm bảo cho mọi người có thể có một môi trường làm việc an toàn.

Lâm Vũ Chân cảm thấy rất hài lòng với những điều này.

“Chào cô Chân!”

“Chào anh Ninh!” Trên suốt quãng đường đi, những người công nhân trên mặt mang theo nụ cười mà chào hỏi Giang Ninh và Lâm Vũ Chân, trong mắt họ, cô và anh đều là những người vô cùng hiền lành và tốt bụng.

“Chào mọi người, phải chú ý an toàn nhé.” Cô cười cười nói.

Nhìn thấy một màn như vậy, cô cảm thấy rất vui.

Không chỉ là vì những người công nhân này mà cũng là vì khiến bản thân mình vui vẻ, có thể giúp đỡ được nhiều người như vậy, thậm chí có thể thay đổi một số người, một cuộc đời, mà cô chỉ làm có một chút chuyện nhỏ mà thôi.

Cảm giác này thật sự rất tuyệt.

“Làm việc tốt là sẽ bị nghiện đấy” Anh trêu đùa nói: “Đến lúc đó anh chỉ sợ một khi em bộc phát là không thể kiểm soát được”

“Làm gì có, em sẽ làm những gì nằm trong khả năng của mình thôi” Cô khẽ hừm một tiếng nhẹ nhàng nói: “Em sẽ không để cho anh phải quá vất vả” Cô nhìn anh nói: “Giải quyết xong chuyện bên này, có phải chúng ta nên nhanh chóng quay về không? Ở công ty còn rất nhiều chuyện cần chúng ta về để giải quyết nữa” Sản nghiệp mà Lâm Thị thu mua được của tập đoàn Linh Long không phải chỉ có mỗi một công ty mỏ khoáng ở thành phố Tây Sơn.

Những việc phải xử lý quả thật là quá nhiều mà Lâm Thị lại muốn phát triển thành một công ty lớn mạnh, một công ty liên quan đến mọi ngành nghề thì càng phải bỏ ra nhiều công sức vì thế cô đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.

“Đừng vội, chuyện phải xử lí ở bên này thì chúng ta nên xử lý cho tốt, nếu không khi em quay về cũng sẽ cảm thấy lo lắng” Anh không cảm thấy sốt ruột chút nào, hai con cáo già kia còn chưa lộ đuôi thì anh sao có thể sốt ruột chứ.

Anh ta cũng không nói gì thêm, nắm lấy tay của Lâm Vũ Chân, đi dạo xung quay.

Mà lúc đó.

Vừa nghe tin, tất cả mọi khu mỏ quặng ở thành phố Tây Sơn, đều đang tiến hành kiểm tra an toàn thì sắc mặt của Triệu Toàn dường như biến sắc.

“Tất cả các khu mỏ quặng đều đang tiến hành kiểm tra an toàn, kiểm tra tất cả các rủi ro” Cao Thụ đập một phát xuống bàn nói: “Tôi vừa mới nhận được tin, hầm mỏ có nguy cơ bị sập của khu khai thác mỏ quặng số tám đang chuẩn bị lấp đi!”

“Anh nói xem cái tên Giang Ninh này rốt cuộc muốn làm cái gì đây?” Anh ta sắp bị làm cho tức chết rồi!

Vẫn chưa kịp nghĩ ra cách giải quyết để lấy lại khu mỏ khoáng thứ tám thì anh ta đã bắt đầu muốn động tay rồi, nếu thật sự đem cái hầm mỏ kia lấp đi thì xong đời rồi!

Vậy họ làm sao có thể lấy thứ đồ kia, làm sao để giao dịch với những người của Quách Mãnh chứ?

Chẳng lẽ đem cái mạng đi để giao dịch sao.

Sắc mặt của Triệu Toàn càng khó coi hơn.

“Còn không phải tại anh sao?” Anh ta lớn tiếng trách mắng: “Đều là tại tên ngốc nhà anh, nếu không phải anh thì bây giờ căn bản không phức tạp như vậy” Nếu như cái hầm mỏ đó mà bị lấp đi hoặc là trong quá trình bị lấp dẫn đến sập đổ ngôi mộ bên trong thì nhất định sẽ khó có thể tìm lại được.

Đợi đến lúc Quách Mãnh đến rồi anh ta lấy cái gì để mà giao dịch?

Bình luận

Truyện đang đọc