SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“BụpI” Vương Tuyền trực tiếp quỳ xuống: “Quản lý Phương Sở.

Đừng mà. Xin đừng đuổi việc tôi”

“Tôi không thể không có việc làm. Tôi không thể mất đi công việc này” Anh ta khóc lóc nước mắt nước mũi giàn giụa, hoảng loạn không thôi, vẻ mặt đầy hối hận: “Tôi sai rồi, tôi đã biết lỗi rồi.

Xin anh hãy cho tôi một cơ hội nữa, cho tôi một cơ hội nữa đi” Đảo phía Nam này là một nơi có ngành du lịch rất phát triển, thậm chí có thể nói rằng chỉ có ngành du lịch một khi đã bị đuổi việc thì khó có thể tìm được một công việc khác ở trong ngành.

“Tôi cho cậu một cơ hội sao? Tổng giám đốc Lâm Vũ Chân sẽ cho tôi cơ hội sao?”

Phương Sở nghĩ thâm ở trong lòng, Nhưng anh ta không nói ra mà lại quay đầu nhìn Lâm Vũ Chân và Giang Ninh.

Ở đây người có quyền quyết định chỉ có hai người họ.

“Bây giờ biết sai không cảm thấy quá muộn sao?”

Giang Ninh lạnh lùng nói: “Khi anh gài chúng tôi vào trong khách sạn đen thì sao không cảm thấy bản thân mình sai”

“Tôi…”

Vương Tuyền nghiến răng: “Tôi cũng không có cách nào nữa: Anh ta ngẩng đầu nhìn Phương Sở, mở miệng muốn nói nhưng vừa thấy Phương Sở lắc đầu thì anh ta đột nhiên không dám nói nữa.

Cảnh này không thoát khỏi tâm mắt của Giang Ninh.

Xem ra còn có ẩn tình khác.

“Chuyện của công ty thì đến công ty rồi nói nhưng ít nhất thì anh phải xin lỗi những vị khách du lịch này” Giang Ninh liếc nhìn Vương Tuyền một cái.

“Tôi xin lỗi. Tôi thật sự xin lỗi” Vương Tuyền làm sao còn dám có ý kiến gì, anh ta quỳ rạp trên mặt đất dập đầu liên tục: “Xin mọi người hãy tha thứ cho tôi, cầu xin mọi người. Tôi không thể nào mất đi công việc này, cầu xin mọi người. Tôi thực sự biết sai Những vị khách du lịch xung quanh nhất thời không biết phải nói gì.

Họ cũng không ngờ vì một công việc mà Vương Tuyền có thể quỳ xuống dập đầu quỳ gối xin lỗi họ.

“Các vị” Lâm Vũ Chân nhìn những vị khách du lịch và nghiêm túc nói: “Mọi người đã lựa chọn công ty du lịch Mộng Thiên Thai chính là sự tín nhiệm đối với công ty chúng tôi. Tôi vừa mới tiếp quản công ty này nhưng tôi cũng không cho phép có bất cứ điều gì làm tổn hại đến người tiêu dùng”

“Tôi sẽ nhanh chóng xử lý để cho mọi người một câu trả lời hài lòng, đồng thời sau khi thu xếp xong đảm bảo mọi người sẽ có một chuyến đi vui vẻ và không làm ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người” Cô mỉm cười: “Ngoài ra, tôi sẽ miễn phí toàn bộ chỉ phí lần này cho mọi người, hi vọng mọi người có thể cho chúng tôi một cơ hội để chúng tôi sửa chữa những sai lầm của mình và làm tốt hơn” Những vị khách du lịch xung quanh nhìn ánh mắt đầy sự chân thành của Lâm Vũ Chân thì làm sao có thể không đồng ý.

Nếu vừa rồi không phải là Giang Ninh và Lâm Vũ Chân ra mặt thì họ hôm nay chắc chắn sẽ bị bẫy.

Hơn nữa, nhìn thân phận của nhóm người Giang Ninh thì cũng không phải là người bình thường, họ nói có thể giải quyết thì chắc chắn có thể giải quyết êm đẹp.

“Được. Không vấn đề gì. Tôi ủng hộ các người”

“Được thôi, vậy thì chúng tôi sẽ xem xem sẽ có sự thay đổi gì, hi vọng các người có thể nói được làm được”

“Cũng may vừa rồi có các người cho nên chúng tôi lựa chọn tin tưởng cô, đừng khiến chúng tôi thất vọng” Các vị khách du lịch lần lượt gât đầu để bày tỏ sự hiểu biết của họ.

Lâm Vũ Chân nói thì họ khó có thể từ chối.

Chưa nói đến những thứ khác, đơn giản chỉ là vẻ mặt nghiêm túc và ánh mắt chân thành thì ai có thể từ chối?

Bình luận

Truyện đang đọc