SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Long Linh Nhi ở nhà cả một tuần mà vẫn chưa đi ra khỏi phòng, mỗi ngày đều ngồi trong đó nhìn một cánh hoa khô làm kẹp sách ở giữa hai trang sách, đờ người ra.

“Cậu Long.” Đến cửa, hai người làm cung kính chào cậu.

“Đi xuống đi” Long Phi đi thẳng vào trong: “Vẫn chưa điều chỉnh lại tâm trạng à?”

Long Linh Nhi bị ám sát không chỉ mới lần một lần hai, nhưng cũng chưa từng bị ám sát đến mức này.

Nhất định đã có chuyện gì khác xảy ra với cô mới có thể khiến cô trở nên như vậy.

Long Linh Nhi ngẩng đầu nhìn Long Phi, cố nặn ra một nụ cười tươi.

“Anh, em không sao đâu.” Long Phi thở dài một hơi, cậu đi qua, khẽ vuốt vuốt đỉnh đầu Long Linh Nhi.

“Có chuyện này anh muốn nói cho em biết, em phải chuẩn bị tâm lý thật ổn đã” Vẻ mặt của cậu trở nên rất nghiêm trọng, ngay cả giọng nói cũng khàn đi nhiều, khiến Long Linh Nhi khẩn trương hẳn lên.

Cô chưa từng nhìn thấy vẻ mặt này của Long Phi, nghiêm túc, nghiêm trọng, hệt như đã xảy ra chuyện gì vô cùng đáng sợi “Chuyện là Giang Ninh…” Long Phi vừa nói vừa nhìn vào đôi mắt của Long Linh Nhi, cậu thấy rất rõ, ánh mắt u tối của Long Linh Nhi lập tức phát sáng hẳn lên khi nghe thấy cái tên Giang Ninh!

“Giang Ninh, Giang Ninh làm sao ạ?”

Long Linh Nhi vội vàng nói: “Anh, anh nói mau đi! Giang Ninh sao ạ?”

“Cậu ta chết rồi” Long Phi nói thẳng.

Âm ầm.

Phảng phất tựa như những tia sét đánh xuống, mạnh mẽ đánh lên đầu Long Linh Nhi, trong nháy mắt đã khiến Long Linh Nhi trở nên trống rỗng, ngơ ngác nhìn Long Phi, cô liêu mạng lắc đầu.

“Không thể nào! Chuyện này không thể nào!”

Trên miệng cô vẫn luôn nói không thể nào nhưng không ngăn được hai hàng nước mắt, tí tách chảy xuống.

“Anh không lừa em, Giang Ninh đã chết cách đây không lâu, là người của nhà họ Giang ra tay” Nhìn vẻ mặt của Long Phi không giống như đang nói dối, nhất là lúc này, Long Linh Nhi trong trạng thái tinh thần yếu ớt vô cùng, không hề nghĩ đến Long Phi vậy mà đang lừa cô.

“Nhà họ Giang sẽ không giết anh ấy đâu. Sao bọn họ lại có thể giết anh ấy!”

Long Linh Nhi gào lớn: “Đó là người duy nhất của nhà họ Giang…” Cô còn chưa nói xong thì sắc mặt bỗng lạnh lùng hẳn đi, nhìn chằm chằm Long Phi: “Anh đang gạt eml” Làm sao Giang Ninh có thể chết được chứ?

Ai mà có thể gi ết chết được anh ấy?

Người đàn ông đó, căn bản là chẳng có ai có thể gi ết chết anh chứ đừng nói chỉ là người nhà họ Giang, làm sao Giang Đạo Nhiên có thể ra tay giết anh được chứ.

Long Phi hừ một tiếng.

“Quả nhiên cậu ta đúng là người nhà họ Giang”.

Oan có đầu, nợ có chủ “Anh ấy không phải” Long Linh Nhi lập tức nói.

“Em không lừa được anh, phản ứng ban nấy của em đã chứng minh cho suy đoán của anh rồi, thật là không nghĩ tới mà, đứa con mà nhà giàu kia bỏ đi năm đó vậy mà vẫn chưa chết.

Long Phi đã đoán ra từ sớm rồi, Giang Ninh ở thuộc địa Đông Hải kia chắc chắn có liên quan đến nhà họ Giang ở phương Bắc.

Nếu không cậu ta chỉ là một tên tốt vô danh, làm sao có thể lợi hại đến thế được cơ chứ.

Nếu sau lưng của cậu ta không có nhà họ Giang ủng hộ, không thể nào tạo ra một thuộc địa, đã thế còn mạnh mế tiến về phương Bắc.

Xem ra hôm nay nhà họ Giang lòng lang dạ sói này sẽ ra tay với nhà họ Long rồi đây!

“Em nói anh ấy không phải!”

Bình luận

Truyện đang đọc