SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Trước hết anh vứt vỏ kem đi đi đã” Giang Ninh ngoan ngoãn làm theo.

“Em đã trả lời lại công ty Hắc Tỉnh rồi, ngày mai mình qua làm thủ tục bàn giao, nhưng bọn họ nói, một trong nhưng người phụ trách vẫn chưa quay về, không thể nào ký được, có thể qua đó bàn bạc chỉ tiết cụ thể trước” Lâm Vũ Chân nghiêm túc nói: “Em cảm thấy bọn họ, không phải là muốn bàn giao công ty lại, mà là đang muốn kéo dài thời gian”

“Có thể nhìn ra được?”

Giang Ninh nói.

Anh nhìn Lâm Vũ Chân, càng ngày càng thích dáng vẻ tỉ mỉ Kĩ lưỡng với công việc của cô.

Nghiêm túc, nhạy bén, phản ứng nhanh, không uổng phí thời gian này anh đã tận tình dạy dõ chỉ bảo.

“Bọn họ hoàn toàn có thể từ chối, dùng thái độ cứng rắn để ép chúng ta phải dùng thủ đoạn khác, nhưng bọn họ không.

hề, lại đồng ý kết giao, hơn nữa còn hứa sẽ hợp tác làm mọi thủ tục, nhưng, chữ ký quan trọng nhất, thì vẫn kẹt lại” Theo như ý kiến trước mắt, công ty khoáng nghiệp Hắc Tỉnh, chỉ còn lại hai người phụ trách, cần hai người bọn họ cùng lúc ký vào, mới có thể thuận lợi chuyển công ty vào tay của Lâm thị.

Nếu không, dù cho các thủ tục khác đều đã được làm xong rồi, thì cũng có tác dụng gì?

Đây căn bản chính là để Lâm thị nới lỏng cảnh giác, cho rằng bọn họ đã đồng ý chuyển giao rồi, nhưng thực ra lại âm thầm kéo dài thời gian.

“Chồng à, em lo là sẽ lại thêm rắc Lâm Vũ Chân muốn làm tốt chuyện này, không muốn có bất kỳ vấn đề gì ngoài ý muốn.

Đám công nhân đó, đã không thể chịu được nữa rồi, vừa mới cho bọn họ hy vọng, lẽ nào lại khiến bọn họ thất vọng hay sao?

Cô không muốn như vậy, tuyệt đối không được.

Nhưng bây giờ xem ra, người kiểm soát của công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần khoáng nghiệp Hắc Tinh này không hề dễ đối phó, lòng dạ bọn họ rất thâm sâu, thủ đoạn phong phú, kinh nghiệm của bạn thân, dường như còn thiếu thốn rất nhiều.

“Không sao đâu, ngày mai anh đi với em, anh cũng muốn xem xem, bọn họ muốn chơi mánh khóe gì” Giang Ninh bình thản nói.

Cứ như đám người này muốn làm gì, từ lâu đã nằm trong †ầm kiểm soát của anh rồi!

Ngày hôm sau, Giang Ninh cùng với Lâm Vũ Chân vừa ra khỏi khách sạn, bên ngoài đã có một chiếc xe dừng ở đó, nhìn thấy hai người, tài xế nhanh chóng chạy qua, khuôn mặt đầy ý cười.

“Là tổng giám đốc Lâm và anh Ninh phải không ạ? Chào buổi sáng hai vị, giám đốc Thụ bảo tôi đến đón hai vị tới bàn chuyện ạ” Giang Ninh và Lâm Vũ Chân nhìn nhau một cái.

Giám đốc Thụ này cũng thật là khách sáo quá, nóng lòng muốn chuyển giao công ty lại cho Lâm thị đến vậy sao?

“Giám đốc Thụ khách sáo rồi” Giang Ninh hờ hững nói một câu, rồi đưa cả Lâm Vũ Chân, trực tiếp lên xe.

Tài xế ân cần đóng cửa xe cho hai người, rồi mới lái xe đi tới công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần khoáng nghiệp Hắc Tinh…

Công ty trách nhiệm hữu hạn cổ phần khoáng nghiệp Hắc Tinh, chỉ là cái tên thôi, Giang Ninh đã không thích rồi.

Nhìn tấm biển to treo trên cổng lớn, Giang Ninh khế nheo mắt lại, không nói gì hết, nắm lấy tay Lâm Vũ Chân, trực tiếp đi vào trong.

“Hoan nghênh tổng giám đốc Lâm và anh Ninh tới khảo sát công ty!”

“Hoan nghênh hoan nghênh!”

Nhân viên lễ tân nhìn thấy hai người Giang Ninh, lập tức toàn bộ đều đứng dậy, chào hỏi lễ độ.

Giang Ninh không lên tiếng, Lâm Vũ Chân khẽ gật đầu một cái, coi như là đáp lại.

Bình luận

Truyện đang đọc