SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Để cho anh Ninh nhà tôi biết được, không bẻ gấy cổ của các người mới là chuyện lại”

““Bớt nói nhảm!”

Biểu cảm trên mặt của mấy người lạnh băng: “Mau tìm ổ cứng mang đi cho tôi!”

Nói xong, mấy người liền muốn đi lên cướp.

“Ngược lại tôi thật sự rất hiếu kì, ai dám ở võ quán của tôi gây sự.”

Đột nhiên sau lưng truyên đến một âm thanh, Giang Ninh cất bước đi đến, vây tay: “A Phi, đóng cửa.”

A Phi lập tức đóng cửa lại.

Nhìn đám người trước mắt này, mấy người có làn da ngăm đen hiển nhiên là người từ nơi khác tới, ánh mắt của anh dần dần lạnh xuống.

“Tôi khuyên các người không nên gây chuyện ở đây.”

Người đàn ông dân đầu đám người nhìn Giang Ninh một chút: ‘Lý Thành Phong dám chuyển nhượng kỹ thuật cho các người, nhưng không có liên minh hàng rào kỹ thuật cho phép, các người không thể mang đi.”

“Hoa Thương không có tư cách có được những khoa học kỹ thuật cao mới này!”

Giang Ninh làm giống như không có nghe thấy, phất phất tay bảo đám người Tiểu Triệu ra phía sau mình.

“Đồ vật không bị cướp đấy chứ?”

“Không cói”

Tiểu Triệu kiên định lắc đầu.

Cho dù chết cô cũng sẽ không để người khác cướp đi vật quan trọng như Vậy.

“liên minh hàng rào kỹ thuật phải không?”

Giang Ninh lúc này mới ngẩng đầu, nhìn mấy người: “Lúc trước các công ty khoa học kỹ thuật đỉnh cao của mười quốc gia bắt tay với nhau thành lập cái liên minh này, chính là vì áp chế sự phát triển khoa học kỹ thuật của Hoa quốc chúng tôi, đến tận bây giờ các người vấn còn cảm thấy mình đủ sức áp chế được chúng tôi ư?”

“Đừng có sỉ tâm vọng tưởng nữa!” Tải app truyện hola đọc nhiều nhiều nhé!

“Ha ha ha, thật là buồn cười, chỉ dựa vào các người ư, chẳng lẽ còn muốn xoay mình sao?”

Người cầm đầu nhìn Giang Ninh một chút, mặt mũi tràn đầy khinh thường: “Tôi nói cho các người biết, cho dù các người có được những kỹ thuật này thì như thế nào?”

“Những khoa học kĩ thuật này bất quá cũng chỉ là đồ sắp bị đào thải mà thôi, chỉ cần liên minh hàng rào kĩ thuật vẫn còn, các người không có năng lực tự chủ nghiên cứu phát minh ra đồ của chính mình, thì đừng nghĩ đến chuyện sẽ phá vỡ được cái gì!”

? Lục địa phật yêu phật san số không theo?

Anh ta nhìn chằm chằm Giang Ninh, trên mặt khinh thường và sự châm chọc không hề che giấu chút nào.

Trước kia đồ bọn họ không cần nữa, mới đồng ý chuyển nhượng cho Hoa Thương với giá cao, đã kiếm được không ít tiền từ bọn họ còn âm thầm áp chế bọn họ phát triển.

Loại chuyện như này đâu đâu cũng thấy, tất cả cũng là bởi vì bọn họ không có năng lực tự chủ nghiên cứu phát minh ra đồ của chính mình, cũng không có đủ nhân tài.

Bình luận

Truyện đang đọc