SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Hai quyền đánh ra như đất rung núi chuyển!

Vẻ mặt hai người áo đen biến đổi và vội vàng lùi lại mấy chục bước, khiếp sợ nhìn Giang Ninh trước mắt, trên mặt đầy vẻ khó tin.

“Mạnh quát”

Sức đấm này hoàn Ìoàn dựa vàosức lực của cơ thể.

Làm sao có thể khủng khiếp như vậy được?.

Con ngươi của hai người áo đen thay đổi, nghĩ đến kỹ năng chiến đấu theo đội hình này, lúc này lại tự mình cảm nhận nắm đấm của Giang Ninh, trong đầu lập tức hiện ra một cái tên.

“Mày là ai?”

“Kẻ giết các người!”

Giang Ninh căn bản không nói nhiều lời, tròng mắt của hắn giống như ánh sáng lạnh trong đêm tối, hai người áo.

đen nhìn thấy cũng bất giác run rẩy.

Dưới chân hẳn điểm một cái đã lập tức phát ra thực lực của mình!

Mới bước đầu tiên đã dâng lên cuồng phong lại làm cho.

trên mặt hai người áo đen đầy vẻ hoảng sợ!

“Oong..”

Giang Ninh bước ra một bước, mặt đất lập tức lún xuống. Hắn giống như một quả pháo đạn mạnh mẽ, gần như ngay lập tức lại lao đến trước mặt hai người áo đen.

Ra quyền!

“Giết!”

Hai người áo đen giận dữ gầm lên, cảm giác sau lưng chợt ớn lạnh. Nhưng chúng không có sự lựa chọn nào.

khác, ngoại trừ ra quyền và cứng rán đối đầu với Giang Ninh thì không còn cơ hội nào khác nữal Ẩm!

Một tiếng động lớn vang lên, bất chợt truyền đến tiếng xương vỡ.

Chúng cảm giác nắm đấm của mình dường như đụng phải tấm thép, cho dù công phu mà chúng vất vả luyện được đã rất mạnh, nhưng một quyền này gần như lập tức đánh nát lòng tự tin của chúng!

Tất cả xem thường và ngông cuồng lập tức tan rã, vỡ nát!

“Âm!”

Giang Ninh liên tục đánh ra hai quyền, lực quyền va chạm liên tục phát ra tiếng không khí nổ mạnh, trực tiếp đánh nứt xương bàn tay của hai người áo đen!

“Mày… mày là…”

Một tên áo đen trong đó biến sắc!

Trong mắt gã đầy vẻ hoảng sợ, không ngờ chuyện lo lắng nhất lại thật sự xảy ra!

Gã không dám nói ra cái tên đó nhưng trong ánh mắt lại không hề che giấu được sự khủng hoảng!

Phải lập tức nói cho chủ thượng biết, phải truyền tin tức.

về ngay.

Không ngờ kẻ phía sau vùng đất cấm Đông Hải này lại là người kia, thật sự là người kia!

“Các người hiểu kỹ năng chiến đấu theo đội hình, thật sự không ngờ lại là người quen thuộc như vậy.

Giang Ninh nhìn hai người áo đen: “Chỉ không biết các người là thủ hạ của ai, lại nghe theo lệnh làm việc cho.

ai?

“Nhưng tất cả đều không sao cả. Nếu các người đã tới Đông Hải thì đừng đi nữa”

Hắn đứng ở đó, lại không cử động nữa, lãnh đạm quát: “Trả thù cho Thập Bát!”

Hắn vừa dứt lời, đám người anh Cẩu đều giận dữ hét lên, lập tức lao ra ngoài, điên cuồng nhào tới!

Người đã bị đánh nứt xương bàn tay thì làm gì còn sức phản kháng nữa, lập tức lại bị đám người anh Cẩu điên cuồng nhấn chìm…

“Âm!”

“Âm!”

“Âm”

Chỉ một lát sau, xương trên cơ thể hai người áo đen bị đánh gãy từng mảnh, nằm co quáp trên mặt đất, không thể động đậy.

Trên mặt của chúng đầy vẻ hoảng sợ.

Chúng không chỉ sợ hãi Giang Ninh mà còn sợ hãi cả Đông Hải này!

Sợ hãi đám người anh Cẩu bị điên này!

Trải qua một trận chiến này, chúng đã hoàn toàn hiểu rõ cái gọi là vùng đất cấm Đông Hải tuyệt đối không phải chỉ vì Giang Ninh, người mạnh khủng khiếp này, còn bởi Vu “Tôi biết các người chắc chắn sẽ không nói ra người sau lưng là ai, cho nên tôi cũng không định ép hỏi các người.”

Giang Ninh đi tới và nhìn xuống hai người áo đen, trong mắt lóe lên vẻ sắc bén: “Lên đường đi”

Hán không hề do dự, một chân đạp mạnh xuống, hai người áo đen đã lập tức mất mạng!

Đối với người như thế, Giang Ninh biết rất rõ, muốn dùng thủ đoạn ép chúng khai ra người phía sau là ai thì căn bản không thể nào làm được.

Nhưng ít nhất, hắn xác định được phương hướng của mình không sai.

Những gia tộc hào môn phương bác đã nát đến tận trong xương cốt rồi.

Bây giờ, chúng bát đầu kiêng ky sao?

Hai người kia hiểu rất rõ kỹ năng chiến đấu theo đội hình, đã chứng tỏ chúng từng tiếp xúc qua kỹ năng chiến đấu theo đội hình, người đứng phía sau chúng thậm chí còn có thể biết hắn nữa kìa.

Giang Ninh không hề bất ngờ khi thấy chúng đột nhiên xuất hiện ở Đông Hải.

Bây giờ vùng đất cấm Đông Hải đặc biệt có tiếng tăm, hắn còn cho truyền lời muốn xông tới phương bác!

Chung quy sẽ có kẻ không thể ngồi yên.

Giang Ninh xoay người muốn đi, anh Cẩu đột nhiên kêu lên một tiếng: “Đây là cái gì?”

Hắn quay đầu lại, thấy anh Cẩu đang ngồi xổm dưới đất, đẩy áo của hai người áo đen ra, ở bên cổ của chúng đều có một hình xăm đặc biệt!

Một đám mây đỏ!

Bình luận

Truyện đang đọc