SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Cướp chỗ đật với tỉnh thành này, mới khiến cho tập đoàn Lâm thị có cơ hội đứng vững gót chân.

Nhưng trực giác nói cho Phạm Nhược biết, chuyện này có lẽ không đơn giản như vậy.

Cho dù không có cách nào biết được sự thật, nhưng cẩn thận một chút chắc chắn không sai, chỉ là người tâm cao khí ngạo như Dương La Lâm lại hoàn toàn không nghe lọt tai.

“Được rồi, anh không cần tới bữa tiệc tối, động tác của bên kia phải nhanh hơn nữa”

Dương La Lâm đứng lên và cởi trang phục của mình, đi về phía phòng tắm: “Tối đa trong một tháng, tôi muốn trong tỉnh Thiên Hải này sẽ không có ai đồng ý hợp tác với tập đoàn Lâm thị.”

“Vâng!”

Phạm Nhược gật đầu rời đi.

Dương La Lâm tắm xong còn xịt nước hoa, ăn mặc vô cùng tỉnh tế.

Dương La Lâm ưỡn ngực soi trong gương, nhìn dáng người gần như hoàn hảo của mình.

“Lâm Vũ Chân, cô không thoát khỏi lòng bàn tay của tôi đâu!”

Anh ta nhất định phải có được tập đoàn Lâm thị, Lâm Vũ Chân này, anh ta càng chắc chắn sẽ không bỏ qua, anh †a chưa thưởng thức loại phụ nữ không bình thường như vậy bao giờ.

Dương La Lâm thay quần áo xong, bảo tài xế đưa mình tới bữa tiệc.

Lúc đó, Lâm Vũ Chân cũng đã chuẩn bị xong.

Chiếc váy liền thân đã hoàn toàn tôn lên dáng vẻ yêu kiều của cô.

“Xinh đẹp”

Giang Ninh nhìn đi nhìn lại, cuối cùng gật đầu: “Bình thường em mặc đồ ngủ, anh thật sự không phát hiện ra.”

“Hừ”

Lâm Vũ Chân cố ý hừ một tiếng, trong lòng lại thấy có chút ngọt ngào. Tên khốn kiếp này cuối cùng cũng biết khen dáng cô đẹp rồi.

“Đi thôi, anh đưa em tới bữa tiệc.”

Giang Ninh mỉm cười.

Mọi chuyện về bữa tiệc giao lưu đều có mấy đại lão của giới xã hội đen ở tỉnh thành thu xếp, hoàn toàn không cần Giang Ninh quan tâm.

Hắn lái xe đưa Lâm Vũ Chân đến khách sạn, làm người đứng ra tổ chức, Lâm Vũ Chân tất nhiên phải đến sớm một chút.

“Em vào trước đi, anh đi đỗ xe đã.”

Ở cửa, thư ký Tiểu Triệu đã đến từ lâu. Vừa nhìn thấy xe của Giang Ninh tới, cô ấy lập tức đi tới mở cửa, đỡ Lâm ‘Vũ Chân xuống xe, mắt đã sớm lộ vẻ kinh ngạc ngây người trước Lâm Vũ Chân đang tỏa hào quang bốn phía.

Giang Ninh lái xe tới bãi đỗ xe. Ở đây thật sự có không ít người, cả bãi đỗ xe đều chật kín chỗ. Hắn tìm một lúc lâu mới nhìn thấy một chỗ trống.

Hắn đang muốn đỗ xe thì đột nhiên có tiếng còi xe gấp gáp vang lên ở chỗ rẽ.

Bình luận

Truyện đang đọc