SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Khắp nơi giăng đèn kết hoa giống như năm mới đến, mấy lão đại đã sớm chuẩn bị xong tất cả, Giang Ninh tới lúc nào, bọn họ đều có thể dùng quy cách cao nhất tới tiếp đón.

Loại phản ứng này làm cho rất nhiều đại biểu gia tộc lớn ở lại tỉnh thành không khỏi vô cùng kinh ngạc, không biết có chuyện gì xảy ra Rõ ràng hôm qua giới xã hội đen ở tỉnh này còn chiến đấu với nhau, thậm chí là kẻ thù không đội trời chung, nhưng hôm nay tự nhiên thành bạn tốt, nhã nhặn bắt tay, nói với nhau lời lấy lòng, hòa khí sinh tài.

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?

Giang Ninh đưa đám người Lâm Vũ Chân đến công ty hợp tác ở tỉnh, để lại tám người bảo vệ an toàn cho cô, sau đó dẫn theo anh Cẩu đi thẳng vào nhà họ Kim.

Lâm Vũ Chân là tới giải quyết vấn đề, Giang Ninh cũng vậy.

Nhưng khác nhau chính là cách thức của Lâm Vũ Chân, cô đi giải quyết vấn đề, mà Giang Ninh là muốn giải quyết người gây ra vấn đề.

Ở nhà họ Kim, bây giờ tâm tình của Kim Dương rất tốt.

Phía sau ông ta có cây lớn, tất nhiên được hóng gió.

Đó là gia tộc lớn ở phương bắc, nhà họ Tê đấy!

Cho dù là ở phương bắc, đó cũng là gia tộc lớn rất nổi danh, leo lên được cây to này, nhà họ Kim ít nhất có thể phát triển nhanh hơn mười năm.

*Kim Nhiên quay về chưa?”

Bây giờ ông ta lại quan tâm tới chuyện này.

Kim Nhiên mang theo mệnh lệnh của nhà họ Tề đi Đông Hải, chắc hẳn Lâm thị cũng nên biết tiến lui rồi.

Kim Nhiên trở về nhất định là vẻ mặt đắc ý, cảm giác báo được thù khẳng định rất: thoải mái!

“Gia chủ, cậu chủ còn chưa trở lại”

Kim Dương khẽ gật đầu: “Sợ là thằng nhóc.

này quá vui vẻ, đã ra ngoài ăn mừng rồi”

‘Gã sẽ ăn mừng thế nào?

Có thể sẽ làm cho Lâm Vũ Chân của tập đoàn Lâm thị kia phải ngoan ngoãn cúi đầu quỳ xuống trước mặt gã, hầu hạ gã.

Nếu không phải vì Lâm Vũ Chân kia, Kim Nhiên làm sao có thể bị đánh gấy chân được?

*Hừ, nhà họ Lâm gì đó ở trước mặt nhà họ Tê phương bắc cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi!”

Kim Dương xem thường bực bội nói: “Cho dù là Lục Tầm trước đây lại tính là gì chứ?

Bọn họ cũng chỉ là con chó được những gia tộc lớn người ta nuôi mà thôi”

Vừa nghĩ tới người phụ nữ mình yêu chiều nhất bị những con chó đó ăn mất, trong lòng ông ta lại tức giận.

*Chờ cậu chủ trở về, bảo nó thu xếp thật kỹ, nhất định phải tiếp đón cậu chủ Tề cho tốt, hiểu chưa!”

Kim Dương lại căn dặn Bây giờ quan trọng nhất chính là tạo mối quan hệ tốt với nhà họ Tề.

*Chỉ sợ ông phải thay người chiêu đãi rồi”

Đột nhiên, ngoài cửa vọng đến một giọng nói, bất chợt có hai tiếng động nặng nề vang lên.

“Bịch!”

“Bịch!”

Hai bóng người trực tiếp bay tới Là vệ sĩ Kim Dương mời tới, một tháng trả năm chục nghìn đấy!

Không ngờ lại bị người ta đá một phát bay qua?

Kim Dương lập tức biến sắc: ‘Ai? Sao dám đến nhà họ Kim tôi dương oai?”

*Sao vậy? Kim gia chủ có bệnh đấng trí nặng như vậy sao?”

Giang Ninh bước nhanh tới, nhìn Kim Dương và thản nhiên nói: “Vừa rồi còn phái cậu chủ tới uy hiếp tôi, bây giờ lại hỏi tôi là ai à?”

*Giang Ninh!”

Trong đầu Kim Dương lập tức nghĩ tên này, Ông lập tức căng thẳng, Giang Ninh tới đây, vậy còn Kim Nhiên đâu?

“Con trai của tôi đâu?”

Ông ta sốt ruột nói.

“Ở chỗ này”

Giang Ninh vẫy vẫy tay, anh Cẩu lập tức kéo Kim Nhiên đi ra chẳng khác nào kéo một con chó chết, ném thẳng xuống đất.

“A.

Kim Nhiên bị đau đớn quá mức làm cho hôn mê, bây giờ lập tức tỉnh lại ‘Gã muốn đứng lên nhưng lại phát hiện tay chân của mình ngoại trừ đau đớn ra, căn bản không có cảm giác nào khác!

Thấy hoàn cảnh xung quanh quen thuộc, Kim Nhiên biết là nhà mình. Gã ngẩng đầu nhìn lên thấy Kim Dương đang ở bên cạnh, lập tức hô to “BaI BaI Bọn họ lại đánh gãy tay chân của con rồi! Ba ciết chết bọn chúng! Gi ết chết bọn chúng đi!”

Toàn thân Kim Dương đều run rẩy.

Giang Ninh quá kiêu ngạo!

Hắn lại đánh gãy tay chân của Kim Nhiên, còn trực tiếp đưa đến nhà họ Kim của ông †a, đây là khiêu khích!

Đây là khiêu khích đấy!

Bình luận

Truyện đang đọc