SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Trừ phi dùng công cụ thí nghiệm chuyên nghiệp, nếu không căn bản không thể nào bằng vào mắt thường đoán ra?

Lý Đông nhìn Giang Ninh cùng Lâm Vũ Chân nói: “Chưa nói đến những người tiêu thụ bình thường, cho dù là chúng ta, cũng giống như: vậy”

Lâm Vũ Chân khẽ nhíu mày.

Sản phẩm mới thả ra thị trường, còn chưa được mấy ngày, hàng giả liền phát ra theo, hơn nữa còn phỏng theo chân thật như thế, làm người ta khó có thể phân biệt được.

Nhưng chỉ cần người tiêu thụ mua phải hàng giả, các vấn đề về chất lượng này, liền sẽ toàn bộ tính trên đầu Lâm thị!

“Phiền toái đầu tiên cũng đã đến rồi”

Giang Ninh lại có vẻ rất bình tĩnh, tựa hồ sớm đã có dự đoán.

Này chỉ là phiền toái đầu tiên, sau đó còn sẽ có rất nhiều, làm quen đần là tốt rồi.

“Anh Ninh, hiện tại chúng ta, còn tìm không được ngọn nguồn của hàng giả, chuyện này nên làm cái gì bây giờ?”

Lý Đông nằm chặt nắm tay, phẫn nộ nói: “Sản phẩm mới vừa mới tung ra thị trường, chính là mở ra danh tiếng, khi đó sẽ dùng chất lượng để chứng minh chính mình, nếu như bị những hàng giả này làm hỏng thanh danh, vậy thì phiền toái rồi”

“Không sai; Lâm Vũ Chân nói: “Nếu như đúng là chất lượng sản phẩm của chúng ta có vấn đề, chúng ta đây liền sẽ nhận, nhưng hiện tại…chúng ta là bị vụ hãm!”

Cô không nghĩ tới, thế nhưng có người có thể làm đến loại chuyện này.

Thậm chí, đối phương cũng không phải vì tiền, không phải vì lợi nhuận, cũng chỉ là vì muốn đối phó với Lâm thị, muốn phá hủy Lâm thị, muốn làm cho thanh danh Lâm thị hoàn toàn sụp đổ.

“Yên tâm”

Giang Ninh nhàn nhạt nói: “Mọi người chỉ cần làm việc của chính mình, những chuyện còn lại để tôi xử lý”

Anh đứng lên, thuận thế đi đến bên cạnh vị trí của Tiểu Triệu, kéo ngăn kéo ra, theo thói quen tính rút ra một bao khoai tây chiên, sau đó đám người của anh Cẩu, lập tức đi lên theo.

“Loại chuyện làm giả này, kỳ thật là chuyện thú vị nhất”

Giang Ninh nói: “Tôi hiện tại rất muốn cho phiền toái tới càng nhiều! Chẳng phải nên có một chút khó khăn mới tốt sao? Rộn ràng một chút, nếu không thì nhàm chán biết bao nhiêu”

Anh ăn hai miếng, đem khoai tây chiên ném cho anh Cẩu.

“A Cẩu, cậu nói xem nếu tìm được người làm giả, chúng ta nên đối phó người đó như thế nào?”

Anh Cẩu giương miệng, trong miệng nhai khoai tây, bị anh ta cần đến nhỏ vụn, anh ta nói.

“Cần bọn họ”

Cú đấm này lại càng nhanh Càng khỏe!

Càng mạnh!

Càng bá đạo!

Một tiếng ầm…vang lên.

Đập thật mạnh vào ngực Ngụy Minh, dường như giây phút đó nhằm vào ngực anh ta mà đánh xuống.

Cả người Ngụy Minh giống như diều đứt dây, bay ra xa vài chục mét, ngã xuống đất, máu trong mồm phun ra. Khuôn mặt anh ta đã biến thành trắng bệch, trong ánh mắt đầy sự kinh hoàng.

Quá đáng sợ rồi!

Phương Bắc từ khi nào lại có một cao thủ đáng sợ như thế?

Anh ta ngã ra đất, mặt nạ rơi xuống, đầu tóc rũ rượi, khóe miệng toàn là máu tươi, sợ hãi nhìn Giang Ninh, hít mạnh một hơi, không giữ nổi xương ngực đã gắy, sự hoảng loạn trong mắt càng nhiều.

“Ông ba…là do anh giết sao?”

Ngụy Minh có một chút phản ứng lại.

Bình luận

Truyện đang đọc