SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Thật là lòng tham không đáy!

Nhưng mà, lòng tham không đáy sẽ phải trả giá.

Chỉ cần võ quán Cực Đạo mở ở Hán Đô, Giang Ninh dám lấy quyền phổ mang tới triển lãm, vậy thì có nghĩa quyền phổ sẽ tới tay anh ta.

“Đó là đương nhiên, Hán Đô là thành phố Lý thị đã kinh doanh nhiều năm, chúng tôi hiểu rất rõ nơi này.”

Lý Văn Sinh cười nói: “Vấn đề địa điểm dễ giải quyết, tôi có thể giới thiệu, nhưng chỉ phí cụ thể thì cần phía võ quán tự xử lý.”

“Cám ơn giám đốc Lý.”

Tiểu Triệu gật đầu nói cám ơn. “Tôi sẽ chuyển lời tới anh Giang, ở đây thay mặt anh ấy cám ơn giám đốc Lý trước.”

Cả buổi đàm phán diễn ra trong một tiếng.

Có cảm giác rất dài, nhưng trên thực tế không có nội dung cụ thể nào, ngay cả hợp đồng Lý Văn Sinh cũng từ chối, đợi sau khi võ quán Cực Đạo xây dựng ở Hán Đô mới ký.

Anh ta yêu cầu muốn ký hợp đồng ba bên, bây giờ Giang Ninh không có mặt, đương nhiên không thể ký hợp đồng.

Không thể không nói, người từng trải như Lý Văn Sinh này, rất xảo quyệt, cũng rất gian trá.

Không dễ đánh lừa loại người không thấy thỏ diều hâu không xuất hiện này như vậy.

Từ tập đoàn Lý thị ra ngoài, sắc mặt Tiểu Triệu không tốt lắm. Bởi vì cô ấy biết, lần đàm phán này của họ dường như không có bất cứ tiến triển nào.

Chỉ cần hợp đồng chưa ký, không lấy được tiền đầu tư thực sự thì hợp đồng với Lý thị kia vẫn sẽ chỉ dừng lại trên đầu môi, không có bất cứ ý nghĩa nào.

Lâm thị muốn tiến vào thị trường thì cần rất nhiều đầu tư.

Họ không gửi gắm nhất định Lý thị phải cung cấp tiền đầu tư tương đối hỗ trợ Lâm thị, mà chỉ cần Lý thị không ở đăng sau phá rối, dùng địa vị độc quyền của họ ngăn cản Lâm thị tiến vào thị trường, vậy là đủ.

Lâm thị hoàn toàn có lòng tin có thể dựa vào thực lực của mình mở một con đường!

Có điều, vào thị trường là một vấn đề lớn.

Tiểu Triệu im lặng trên suốt đường đi.

Khi về khách sạn, cô ấy bảo những người khác đi nghỉ, kêu A Phi vào phòng mình.

“Biểu hiện của anh rất tốt, khiến tôi hơi bất ngờ.”

A Phi vừa dựa vào sofa, vừa nhâm nhi đồ uống: “Chỉ là, rất nhiều chuyện, không phải cứ trong phạm vi năng lực của cô là có thể làm được.”

“Tôi đã khiến cho anh Ninh và sếp Lâm thất vọng rồi!’ Hốc mắt Tiểu Triệu hơi đỏ lên, vừa căng thẳng vừa khổ sở.

Loại quái vật lớn như Lý thị, cả Lâm thị cũng không để vào mắt, sao có thể quan tâm tới một thư ký nhãi nhép như cô ấy, dễ dàng ký một bản hợp đồng có lợi cho Lâm thị như vậy.

Đừng nói là cô ấy, dù Lâm Vũ Chân có tự mình tới, cũng không thể có kết quả như vậy.

Thấy Tiểu Triệu hơi khổ sở, A Phi cũng lắc đầu.

“Đại ca tôi để cô đến không phải mong cô ký hợp đồng thành công.”

“Vì sao?”

“Anh ấy đang câu cá!”

Bình luận

Truyện đang đọc