SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Trong cấp bậc tông sư, họ đều được xem như là cao thủ số một số hai.”

“Trừ những võ sư đó thì sao?”

Vẻ mặt Lý Văn Sinh càng ngày càng khó coi.

Anh ta đâu cần võ sư, cần cao thủ cấp bậc tông sư gì chứ?

Anh ta đã nói với Giang Ninh từ sớm rồi, phải mang thứ quan trọng nhất của võ quán Cực Đạo tới đây, triển lãm cho mọi người cùng ngắm. Thứ anh ta ám chỉ chính là quyền phổ trong võ quán Cực Đạo ở Đông Hải!

“Chỉ có những võ sư đó thôi.”

Vẻ mặt Tiểu Triệu ngạc nhiên: “Không còn gì khác nữa, ngài Giang nói rồi, đây chính là những nhân vật quý giá nhất trong võ quán!”

ÂmI Lý Văn Sinh cảm thấy đầu mình như sắp nổ luôn rồi.

Giang Ninh đang đùa giốn anh tal Những võ sư này thì tính là quý giá cái gì?

Bọn họ tính cái rắm!

“Cô gọi điện thoại cho Giang Ninh đi Lý Văn Sinh bắt đầu rống lên, chỉ vào Tiểu Triệu, giọng nói lớn hơn mấy phần: “Điều kiện trước đó tôi nói với anh †a cũng không phải những thứ này!”

“Mấy võ sư thôi mà tôi phải cung cấp nhiều sự giúp đỡ như vậy, còn hợp tác với Lâm thị nữa?”

Anh ta cười lạnh, không khách sáo gì nữa. Trong phút chốc, không khí trở nên căng thẳng.

“Bảo Giang Ninh mang bảo vật trấn giữ của võ quán Cực Đạo tới đây, cuốn quyền phổ đó! Nếu không, chỉ nhánh này không cần mở nữa, hợp tác giữa Lâm thị và Lý thị cũng tiêu tùng!”

Vẻ mặt anh ta đầy dữ tợn, thật sự là bị chọc giận rồi.

Nhưng bên anh ta đã bắt đầu ra tay, tên đã ra khỏi nỏ, sao bây giờ còn cơ hội quay đầu nữa chứ?

Anh ta cần hạ bệ đối thủ cạnh tranh của mình, cần có được quyền phổ. Nếu chuyện không ồn ào lên, có thể anh ta không gánh vác nổi!

Nhưng hiện tại Giang Ninh đang cố ý giả ngây giả dại sao?

Thứ anh ta cần là quyền phổi Anh ta muốn Giang Ninh mang quyền phổ tới, Giang Ninh đưa theo võ sư gì chứ?

Còn thứ quý giá nhất gì đó, cút đi!

“Trưởng phòng Lý, sao anh có thể đột ngột trở nên…”

Tiểu Triệu có phần bất mãn.

Nhưng cô ấy còn chưa nói xong, Lý Văn Sinh đã cười lạnh một tiếng: “Tôi nói cho các người biết, các người không làm gì được đâu. Đây là Hán Đô, là thiên hạ của Lý thị!”

Trên mặt anh ta hiện ra một tia thiếu kiên nhẫn, không hề khách sáo chút nào.

“Trước khi Giang Ninh mang thứ đó tới, tôi sẽ không ký hợp đồng của Lâm thị, các người cũng đừng hòng rời khỏi nơi này!”

Nói xong, Lý Văn Sinh trực tiếp chạy lấy người.

Tiểu Triệu muốn chạy ra ngoài nhưng người ở cửa đã đột ngột đưa tay ngăn cô lại.

““Ngại quá, bây giờ các cô không đi được.”

Bộp bộp!

Tiếng bước chân dày đặc vang lên, bên ngoài có chừng hơn một trăm người, trực tiếp bao vây võ quán mới mở này lại. Khuôn mặt của Tiểu Triệu lập tức trắng bệch.

Bình luận

Truyện đang đọc