SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Giết ch Tin tức nhanh chóng được truyền ra, La Vĩnh Càn phải ra ngoài để tham gia một buổi diễn đàn giao lưu.

Hành trình và tuyến đường đều được giữ bí mật nghiêm ngặt.

Không ai nghĩ đến La Vĩnh Càn còn dám ra ngoài lúc.

này, đây rõ ràng chính là đă đầu của mình vào trong tay của Tàn Kiếm.

Cũng có người đoán được, đây là một kế phản kích của nhà họ La khi rơi vào đường cùng, chính là để hoàn toàn loại bỏ tai họa ngầm Tàn Kiếm này!

Bởi vì đây là cơ hội ngàn năm một thuở, Tàn Kiếm nhất định sẽ xuất hiện!

Cho dù có phải chết, Tàn Kiếm nhất định cũng sẽ xuất hiện.

Tất cả mọi người đã thấy được sự điên cuồng của Tàn Kiếm, gã căn bản sẽ không sợ chết.

Ngày hôm đó, đoàn xe di chuyển trên đường, Diệp Tâm Hỏa lại ngồi ở bên cạnh La Vĩnh Càn, vẻ mặt hai người đều rất nghiêm túc, không dám có chút sơ suất nào.

Đoàn xe bảo vệ ở hai bên có khoảng năm chiếc, hơn ba mươi vệ sĩ vây quanh chiếc xe của La Vĩnh Càn, bảo vệ chặt chẽ.

Dọc đường đi đều không có bất ngờ gì xảy ra.

Hình như, Tàn Kiếm biết mình không có cơ hội ra tay được nên lựa chọn nhẫn nhịn không ra.

Nhưng giống như đám người Giang Ninh biết, Tàn Kiếm nhất định sẽ ra tay, không có gì bất ngờ.

Đoàn xe tới chỗ nơi tổ chức, hai bên đường đều đã được dọn sạch. La Vĩnh Càn ngồi trên xe, vẫn chưa xuống.

Diệp Tâm Hỏa xuống xe trước. Hắn ta nhìn lướt qua xung quanh và khẽ gật đầu. Hơn ba mươi vệ sĩ lập tức.

tập trung lại thành một vòng tròn, bảo vệ La Vĩnh Càn ở chính giữa.

“Xem ra, gã không dám đi ra rồi.”

La Vĩnh Càn hừ lạnh một tiếng.

Nói ông ta không khẩn trương thì không đúng, đặc biệt là lúc đứng giữa cái sống và cái chết!

Ông ta đang muốn đi vào trong hộ trường, đột nhiên có một vệ sĩ đi ở phía trước chợt xoay người lại!

La Vĩnh Càn thấy gương mặt đó thì lập tức sợ hãi!

Gương mặt đó thoạt nhìn hết sức trẻ tuổi, nhưng ông ta nhận ra được đôi mắt kia, là Tàn Kiếm!

“Phụt…

Còn không chờ ông ta kịp phản ứng, Tàn Kiếm dã ra tay!

Gã dịch dung ẩn nấp đủ ba ngày, hôm nay chính là cơ hội tốt nhất!

Cổ tay Tàn Kiếm run lên, thanh kiếm gãy từ bên thất lưng bắ n ra, đâm thẳng về phía La Vĩnh Càn, hai vệ sĩ bên cạnh phản ứng rất nhanh, lập tức xông lên ngăn cản, lại bị Tàn Kiếm trực tiếp dùng một kiếm cắt đứt đầu!

Máu b ắn ra La Vĩnh Càn kinh sợ kêu to tiếng kêu, máu bắn đến trên mặt ông ta, làm cho tim ông ta cũng muốn vọt ra ngoài.

“Tâm Hỏa! Tâm Hỏal”

Ông ta lớn tiếng gào thét, vàng lùi lại.

Vệ sĩ bên cạnh hoàn toàn không sợ hãi xông tới, che chở cho La Vĩnh Càn phía sau.



Tàn Kiếm lại giống như một ma đầu, trong tay cầm kiếm gãy, một kiếm giết một người!

Mười bước đầy máu tươi, xung quanh lập tức vang lên những tiếng kêu sợ hãi.

Chỉ trong mấy lần hít thở ngắn ngủi đã có sáu vệ sĩ chết ở dưới lưỡi kiếm của Tàn Kiếm!

Quá nhanh!

Người này là một ác mail Tàn Kiếm nhìn chằm chằm vào La Vĩnh Càn, dường như: rong con ngươi của gã chỉ có La Vĩnh Càn, không gi ết chết ông ta lại không thể trả thù cho người anh em già của mình.

“Kengl”

Đột nhiên có một bóng người chợt lao ra, một con dao.

găm va chạm vào trên thanh kiếm gãy của Tàn Kiếm và phát ra một tiếng vang dội, ánh lửa văng ra khắp nơi.

“Tàn Kiếm!”

Diệp Tâm Hỏa giận dữ gầm lên với sát khí ngập trời: “Hôm nay, mày chắc chắn phải chết!”

Tàn Kiếm không nói một lời, cổ tay rung lên, thanh kiếm gãy rung lên một tiếng vang dội và không để ý tới Diệp Tâm Hỏa, tiếp tục đuổi theo đâm về phía La Vĩnh Càn!

NEHÙI Diệp Tâm Hỏa không kịp chặn đường, thanh kiếm gãy rạch một đường trên cánh tay của La Vĩnh, thậm chí có thể thấy xương trắng.

“Mày đâm đầu vào chỗ chết!”

Diệp Tâm Hỏa tức giận thật rồi.

Ngay trước mặt hắn ta mà vẫn có thể làm cho La Vĩnh Càn bị thương, đây chính là sự sỉ nhục đối với hắn ta.

Hắn ta điên cuồng ra tay, thực lực mạnh mẽ đánh ép Tàn Kiếm, không để cho Tàn Kiếm lại có cơ hội nữa.

La Vĩnh Càn không ngừng lùi lại, kêu thảm và che cánh †ay của mình, sau đó kêu to: “Giế t chết gã! Giế t chết gã!”

Bình luận

Truyện đang đọc