SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Cô ta biết Lý Văn Sinh là hạng người như thế nào. Để đạt được mục đích, anh ta có thể không tự thủ đoạn. Rơi vào trong tay gã rồi, chắc chắn cô ta chỉ có đường chết!

Lý Thiên Tú tránh trong nhà vệ sinh, cả người run rẩy, trên mặt không còn chút huyết sắt, hai tay siết chặt.

Đến nước này rồi, cô ta lại phát hiện ra bản thân mình chẳng còn chút đường lùi nào.

Một thành phố lớn như thế này, từng là nơi cô ta từng hướng tới, từng khát vọng được ở lại, nhưng bây giờ cô ta chỉ muốn thoát đi, nhưng dù chỉ là một chút thôi, cô ta cũng khó làm được.

“Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?”

Lý Thiên Tú căn môi, bỗng hai mắt cô ta run lên: “Nơi đó…”

Nếu nói còn nơi nào có thể đi được, sợ là chỉ có mình nơi đó thôi!

Cô ta hít sâu một hơi, rồi lại cảm thấy bất an không yên. Dù có đến nơi đó, những người kia có nhận cô ta không?

Bản thân cô ta cũng đâu có quan hệ gì với bọn họ?

Lý Thiên Tú cắn răng, trong đầu cẩn thận tự hỏi, lướt qua một loạt tất cả những chuyện mình biết trong đầu, chẳng mấy chốc đã ép bản thân tỉnh táo lại.

Cô ta cẩn thận đẩy cửa nhà vệ sinh ra, đội mũ lại, đeo cặp kính râm đen lên, chẳng mấy chốc đã đi ra đường lớn.

Cùng lúc đó.

Chi nhánh của võ quán Cực Đạo ở khu phố trung tâm đã chính thức khai trương!

Nhưng cũng không có gì là quá ồn ào.

Thậm chí Giang Ninh còn không hề †ổ chức nghi thức gì cả, chỉ đi ra nói mấy câu giới thiệu đơn giản.

Tuy nói chỉ nhánh này có tác dụng như võ quán, nhưng thật sự cũng không phải vậy. Trừ việc dùng để triển lãm một ít võ thuật truyền thống trong nước ra, thì tác dụng lớn hơn chính là để duy trì sự phát triển của Lâm thị ở Đông Hàn.

Tha hương ở nơi xa, cũng không đủ lực lượng bảo vệ thì khó mà làm nên chuyện gì, không ai rõ ràng chuyện này hơn Giang Ninh.

Nhất là đối với một nơi vô cùng có tính bài ngoại như Đông Hàn này, hơn nữa còn vô cùng tự đại, không coi những quốc gia khác ra gì, hoàn toàn không biết liêm sỉ.

Nếu khiến bọn họ để mắt tới, cướp được thì sẽ cướp, còn nếu không cướp được, bọn họ cũng sẽ nghĩ đủ loại biện pháp ép cho ra được lợi ích.

“Anh Ninh, trong con đường cung ứng đã có lỗ hổng, bây giờ Lý thị phát hiện ra rồi, hiệu suất vô cùng chậm.”

Lâm thị đã bắt đầu tiến vào trong thị trường Đông Hàn, nhưng phản ứng của Lý thị rất nhanh, rõ ràng là bọn họ đã biết hợp đồng này là do Lý Văn Sinh bị bắt ép, bây giờ cũng không muốn cung ứng thêm nữa.

Bọn họ biết cái giá phải trả quá lớn, nên có ý muốn bỏ, để cho Lâm thị tự chịu thua.

“Không sao, cứ làm theo trong hợp đồng thôi. Nên khởi tố thì khởi tố, đừng khách sáo với bọn họ làm gì.”

Giang Ninh nói: “Phí tổn về thời gian, chúng ta sẽ gánh vác được thôi, chúng †a đã có chuẩn bị từ sớm rồi!”

Anh ta không thèm để ý một chút nào, thậm chí đã sớm đoán được.

Bình luận

Truyện đang đọc