SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Ánh mắt Lệ Chính Thương khế chuyển, hạ thấp giọng nói: “Cái mà chúng ta phát hiện…Con biết điều này có nghĩa là gì không?”

LệTuyên Hoành lắc đầu Anh ta đã suy nghĩ, nhưng thật sự nghĩ không thông.

“Ba đã nhận được tin tức, nhà họ Lâm mới thành lập phòng nghiên cứu khoa học, nghiên cứu kỹ thuật điện tử công nghệ cao, liên quan đến con chịp, hơn nữa còn tuyển một số chuyên gia chất lượng cao ở thành phố Hàng Thiên.”

Lệ Chính Thương hít sâu một hơi, nói từng câu từng chữ: “Con có biết điều này có nghĩa là gì không?”

Ông ta hỏi lại lần nữa.

Co dù có ngu ngốc hơn nữa Lệ Tuyên Hoành cũng đã phản ứng kịp.

Anh ta há miệng, bởi vì anh ta thật sự không dám tin nhà họ Lâm sẽ tiến vào lĩnh vực này, điều này hoàn toàn không có chút liên quan nào với nhà họ Lâm trong ấn tượng của anh ta.

“Thật sự khâm phục cậu Giang.”

Lệ Chính Thương chân thành nói.

Thương hội Hoa Minh của ông ta chèn ép doanh nhân Hoa kiều, bóc lột đồng bào trong nước, con đường này lá sai trái, hiện tại ông ta đã hiểu.

Hơn nữa Giang Ninh khiến ông ta hiểu được.

Bọn họ đều là con cháu Viêm Hoàng, trên người có cùng một gốc gác, phải đứng cùng nhau đoàn kết với nhau.

Ở nước ngoài, Giang Ninh dốc hết sức bảo vệ các doanh nhân Hoa kiều, giúp đỡ và hỗ trợ họ phát triển sự nghiệp, cũng là giúp cho đất nước của họ trở nên lớn mạnh hơn.

Hiện tại, mục đích của việc tham gia vào ngành công nghiệp chip gần như độc quyền ở nước ngoài là gì?

Nếu Lệ Tuyên Hoành vẫn chưa hiểu, vậy thì anh ta thật sự quá ngu xuẩn.

“Con hiểu rồi.”

Cơ thể Lệ Tuyên Hoành hơi run rẩy, giọng nói và ngữ điệu cũng có chút thay đổi.

Nếu lúc trước anh ta sợ Giang Ninh, thì giờ phút này trong phần sợ hãi có thêm cả sự kính trọng.

“Đối với chúng ta mà nói, đây cũng là một cơ hội, không chỉ là thứ tội, mà còn là kiến công lập nghiệp.”

Lệ Chính Thương nhìn con trai mình, thở dài một hơi: “Con đường của ba có lẽ sắp đi hết rồi, nhưng con còn trẻ, con không được tiếp tục mắc sai lầm, hơn nữa con nhất định phải đi đúng hướng.”

“Tương lai nếu con có thể ở bên cạnh Giang Ninh, đi theo cậu ta thì ba cũng không cần lo lắng chuyện tương lai của nhà họ Lệ nữa rồi.”

Lệ Tuyên Hoành không nói gì.

Ấn tượng của anh ta đối với Giang Ninh không tốt, lúc trước thiếu chút nữa bị Giang Ninh đánh chết, còn muốn tương lai ở bên cạnh anh ta, làm việc cho anh ta?

Chuyện này sao có thể.

“Chuyện con cần làm bây giờ là †ranh thủ sự tín nhiệm của Giang Ninh, để cậu ta cho con cơ hội này, cũng là cơ hội của nhà họ Lệ, hiểu không?”

Làm sao Lệ Chính Thương không nhìn ra trong lòng con trai ông ta đang nghĩ gì.

Ông ta nắm chặt vai Lệ Tuyên Hoành lắc mạnh: “Chuyện ba có thể giúp con, ba sẽ làm hết sức, đây là cơ hội duy nhất của chúng ta, con phải giữ tỉnh táo cho ba”

“Vâng.”

Bình luận

Truyện đang đọc