SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Yên tâm, lúc Lâm thị cút khỏi khu vực Đông Nam, tên này tuỳ anh xử trí”

Tôn Lăng nhếch khóe môi cười lạnh.

Sau khi Quả Tam rời đi, Tôn Lăng nhận được điện thoại, gã ta nhìn con số hiển thị trên màn hình liền nhíu mày, là điện thoại từ nhà gọi đến, xem ra chuyện rất nghiêm trọng, ngay cả người nhà cũng biết rồi.

Lâm thị này đúng là gây rắc rối chơ gãi_¬..

Món nợ này, gã nhất định phải bắt chúng trả lại gấp bội.

Công ty mỹ phẩm bên này của gã đóng cửa cũng chỉ là vấn đề thời gian, số định mức thị trường mà gã ta nảm giữ đang trên đà giảm xuống, chẳng mấy mà phải xuống kệ.

Mà sản phẩm mới của tập đoàn Lâm thị đã bán liên tục.

mấy ngày, vượt lên đứng đầu danh sách bán hàng của trang mạng khu vực Đông Nam!

Các kênh tiêu thụ lớn đều nháo nhào liên lạc với Tập.

đoàn Lâm thị, muốn lấy quyền làm đại lý của sản phẩm mới Lâm Vũ Chân đã ra lệnh cho những công xưởng mà bọn Trần Ngọc phụ trách gấp rút sản xuất, bởi vì số đơn đặt hàng đã vượt quá số hàng mà họ có thể sản xuất được.

Cô yêu cầu một cách nghiêm khắc, nhất định phải bảo đảm chất lượng, thậm chí không tiếc mà tạm thời dừng nhận đơn hàng.

Nếu như không thể đảm bảo được chất lượng, tương đương với chuyện bọn họ chôn một quả bom nổ chậm vào trong sản phẩm của chính mình.

“Sếp Lâm, tổng ngạch tiêu thụ đơn hàng đã vượt quá hai trăm triệu.

Giọng Tiểu Triệu hơi run rẩy: “Mới một tuần thôi!”

“Bên nhà xưởng làm không kịp, tạm thời dừng nhận đơn hàng, đảm bảo chất lượng”

Lâm Vũ Chân vừa mới gọi điện thoại cho Trần Ngọc, xem xét tăng thêm mấy xưởng, nhưng muốn đưa vào sử dụng cũng phải mất đến một tuần.

Cô không ngờ sản phẩm mới lại hot đến vậy.

Tâm ảnh hưởng của Diệp Khinh Vũ thật đáng sợ.

Cô dám khẳng định, đợi sản phẩm mới chính thức đưa ra thị trường, nhất định sẽ gây chấn động, tập đoàn Lâm thị đưa ra chiến lược khu vực Đông Nam cũng sẽ giành thành công lớn.

“Liên hệ với tổng bộ, bảo bọn họ tăng thêm nhân lực, chuẩn bị hoạt động phát triển mới, chúng ta phải rèn sắt khi còn nóng!”

Cả đám người bận tới bận lui.

Giang Ninh ngồi ở một bên ưu nhã uống trà, anh rất hưởng thụ cái cảm giác này.

Nhìn bộ dáng làm việc nghiêm túc của Lâm Vũ Chân, càng nhìn càng thấy thích, càng thấy đáng yêu.

“Đại ca, tên Tôn Lăng kia chỉ e là sẽ không chịu để yên, †ên này thanh danh chả tốt lành gì, chuyện mờ ám hán làm không ít đâu”

Hoàng Ngọc Minh đến, ý của anh ta rất dễ hiểu, loại chuyện này anh trực tiếp làm là được, không cần Giang Ninh ra tay.

Kiến Châu hiện giờ chỉ cần một câu của anh thôi là nhà họ Tôn gặp xui rồi.

“Không sao, nhà họ Tôn có chút quan hệ với phương Bắc, hiện giờ có thể k1ch thích Phương Bắc vậy thì k1ch thích một chút, nếu không thì chả có ý nghĩa gì cả”

Giang Ninh hờ hững: “Chúng dùng thủ đoạn thì tôi càng thích”

Lúc này.

Nhà họ Tôn!

Tôn Lăng đứng đó bị máng cả tiếng đồng hồ, một câu cũng không dám cãi.

“Bảo anh tiếp nhận khảo hạch, anh thề thốt hết lời bảo không vấn đề gì, giờ thì sao?”

“Anh đánh mất không chỉ là phân ngạch thị trường, không chỉ là mặt mũi của mình anh, còn có mặt mũi của nhà họ Tôn nữa!”

“Phát cái thứ như thế ở nơi công cộng, anh bảo xem người ta đánh giá nhà họ Tôn chúng ta thế nào? Hạ lưu vô sỉ hả?”

Tôn Lăng mím môi: “Đó chỉ là chuyện ngoài ý muốn”

“Nhà họ Tôn chúng ta không cho phép ngoài ý muốn như vậy!”

Gia chủ nhà họ Tôn, Tôn Kỳ mắng chửi: “Tao không muốn người ta chỉ vào mũi tao nói nhà họ Tôn tao làm việc không có đạo đức!”

Mất mặt!

Thật quá mất mặt mà!

Nhất là ông được biết không ít tên râu ria đều là do Tôn Lăng sai đi, nó lại dám để nhà họ Tôn mất hết mặt mũi với bên ngoài như vậy?

Ha”

“Giờ mày đừng nói chuyện với tao! Về chuyện nhường lại vị trí gia chủ cho mày, tao còn phải suy nghĩ thêm!”

Bình luận

Truyện đang đọc