SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Thịnh Hải, khu vực duyên hải phía Đông Nam, khu vực Đại Tây Bắc, tôi cho là mấy dòng họ lánh đời đó chắc chắn đều sẽ không bỏ qua đâu”

Giang Ninh nói: “Mục đích của bọn họ là quyền phổ trong tay của tôi, bọn họ muốn là không cần động thủ nhưng vẫn có thể ép tôi giao ra tất cả quyền phổ”

Đây rõ ràng là nước cờ mở, kể cả là người đánh cờ chưa hề xuất hiện nhưng mà từng chiêu từng thức thì lại rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn.

Giang Ninh cũng thản nhiên đón nhận, anh ấy sợ nhất là loại người như rùa rụt cổ, không dám nhảy ra thách thức, nhưng bọn họ đã dám nhảy ra rồi thì…

Vậy thì sẽ giải quyết triệt để từng người một!

Miền Bắc.

Nhà họ Tống.

Tống Tiểu Vũ ngồi ở trên ghế của gia chủ, nhưng đã hoàn toàn không còn cảm thấy thân phận của mình vẫn còn là như thế nữa.

Người đứng ở bên cạnh cậu ta, chú ý đến từng động tác của cậu ta từ đầu đến cuối.

Nếu cậu ta có bất cứ hành động bất thường nào thì ngay lập tức sẽ bị vặn gấy cổ!

“Tôi đã làm theo yêu cầu của ông Tư Mã rồi, cắt đứt mấy nhà hợp tác quan trọng nhất của Lâm thị, các người còn muốn tôi làm gì nữa?”

Tống Tiểu Vũ hầm hừ: “Xin mấy người nói lời thì phải giữ lấy lời, buông tha cho người nhà họ Tống của tôi!”

Tay của cậu ta nắm chặt lấy tay dựa, gương mặt vô cùng phẫn nộ, hoàn toàn không hề che đậy.

“Lâm thị đã hoảng loạn rồi sao?”

Tư Mã Cao ngồi ở bên cạnh, nhưng lại có vẻ không hề gấp gáp vội vàng, thờ ơ nói: “Tôi hình như là không hề nhìn thấy Lâm thị có chút hoảng loạn nào cả”

“Điều đấy nói lên là gia chủ Tống làm là vẫn chưa đủ, căn bản là không hề khiến cho Lâm thị trở nên lo lắng, cũng không hề khiến cho bọn họ có tổn thất thực sự nào, như thế là không đủ, thật sự là không đủ.”

Tống Tiểu Vũ nhìn chằm chằm vào Tư Mã Cao, hoàn toàn không hề khách khí, lạnh lùng nói: “Tôi đã nói từ trước rồi, Lâm thị không hề dễ đối phó như thế đâu, bản thân bọn họ đã là một hệ thống, kể cả có cắt đứt tất cả các kênh làm ăn của bọn họ thì đối với bọn họ mà nói cũng không có ảnh hưởng gì lớn cải”

Với quy mô của Lâm thị, đã định trước là bọn họ có thể †ồn tại độc lập được, không cần phải dựa vào người khác.

Bọn họ hợp tác với người khác chỉ là hy vọng việc làm ăn lớn hơn nữa mà thôi, có thể giúp đỡ được càng nhiều người hơn nữa, chứ không phải là vì cần tài nguyên từ người khác nên mới hợp tác với người ngoài.

Tống Tiểu Vũ đã nói rất rõ ràng rồi, nhưng mà dễ nhận thấy là loại người như Tư Mã Cao thì căn bản là không có được đầu óc như thế, hoàn toàn không thể nào hiểu được.

Loại người tứ chỉ phát triển nhưng đầu óc đơn giản như thế này, nếu không phải là thực lực quá mạnh thì bản thân Tống Tiểu Vũ cũng có cách để gi ết chết bọn họ.

“Tôi không biết mấy chuyện đó, tôi chỉ muốn nhìn thấy Lâm thị hỗn loạn, nhìn thấy Lâm thị đi vào bước đường cùng, nếu cậu không thể làm được điều đó thì tôi sẽ không buông tha người nhà họ Tống của cậu đâu”

Tư Mã Cao thì không bận tâm nhiều đến thế, ông ta không hiểu rõ lắm về hoàn cảnh xã hội hiện nay, cũng không cần thiết phải hiểu nhiều đến thế.

Thế nên ông ta uy hiếp Tống Tiểu Vũ làm việc cho mình, chỉ cần nói cho cậu ta mục đích, còn về việc phải làm như thế nào thì đấy là việc của Tống Tiểu Vũ.

“Tôi nói rồi, việc mà ông nói căn bản là không có ai có thể làm được!”

Bình luận

Truyện đang đọc