SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Hàng chục dòng dõi danh giá quyền thế chỉ biến mất sau một đêm, ngay cả nhà họ Bàng, gia tộc giàu có đỉnh cao, cũng tan thàn tro bụi!

Người bình thường không thể biết được, nhưng anh ấy lại nhận được thông qua một số cách thăm dò tin tức, tất cả những thứ này đều có liên quan tới Giang Ninh của Lâm Thị!

Giang Ninh, là người miền Bắc, là cái tên mà không ai muốn nghe nhất.

Đó đại diện cho sự huỷ diệt!

“Ừng ực.

Nghĩ đến điều này, cổ họng của Hướng Cao nghẹn ngào, nỗi sợ hãi trong lòng càng ngày càng mạnh.

“Tổng giám đốc Hướng?” Nhìn thấy Hướng Cao sững sờ, như giống không nghe thấy lời của mình vậy, Phương Tuấn vội kêu lên.

“Tôi biết rồi” Hướng Cao định thần lại, sắc mặt có phần khó xử, và có thêm chút tuyệt vọng: “Lâm Thị đã không chịu hoà ụ mình từ bỏ cơ hội này, vậy thì đừng trách chúng tôi vô lễ nhé   “Vâng, Tổng giám đốc Hướng, bên phía luật sư đã chuẩn bị sẵn sàng, Lâm Thị đã mời Tống Đối Đối, nghe nói là một kẻ lắp bắp: Hướng Cao vẫy tay, không muốn nói thêm gì cả, trực tiếp kêu Phương Tuấn đi xuống.

Ông ta rất muốn nói với Bảo Mạc Nhĩ rằng, xin đừng chống lại Giang Ninh.

Chí ít, trong hiện tại vẫn không có người nào dám chống đối với Giang Ninh, có thể sống đến bây giờ, người khác không hiểu rõ, chẳng lẽ Bảo Mạc Nhĩ sẽ không tự mình đi điều tra sao?

Với thực lực của nhà họ Bảo, có lẽ có thể biết được một phần.

E rằng anh ta vẫn chưa xem Giang Ninh ra gì!

Hướng Cao ngồi ở đó, cau mày lại, ông ta đang do dự, bản   thân mình có nên tạo phản hay không?

Không có gì quan trọng hơn sống.

Tiền tài, địa vị có là cài gì chứ, huống hồ Hướng Cao có địa vị gì sao?

Cho dù hiện giờ người phụ trách khi vực Đông Hoa có quyền khống chế tuyệt đối ở đây nhưng ngay do thị trường Slanka ngày càng bị dồn nén và d*c vọng khống chế của nhà họ Bảo cũng ngày một cao nên chỉ cần họ nói một câu cũng có thể khiến chính mình chỉ còn hai bàn tay trằng.

Hướng Cao có chút do dự.

“Ring ring ring…” Khi ông ta còn đang nghĩ ngợi, điện thoại đột nhiên lại reo lên khiến Hướng Cao giật mình.

Ông ta lập tức nghe mấy: “Anh Bảo Mạc Nhĩ..” Vừa mới mở miệng, sắc mặt Hướng Cao lập tức thay đổi.

“Không thành vấn đề! Tuyệt đối không thành vấn đề, chúng †a nhất định có thể thắng kiện, khiến Lâm Thị thân bại danh liệt!”

“Nếu thất bại, tôi sẽ tự sát, không cần anh Bảo Mạc Nhĩ phải ra tay Sắc mặt Hướng Cao trắng bệch, yết hầu khẽ động.

Bảo Mạc Nhĩ đang muốn bức tử ông ta sao?

Ngắt điện thoại, Hướng Cao nghiến răng nghiến lợi, vừa tức giận lại vừa không cam lòng.

Một lúc lâu sau, ông ta hút sâu một hơi, cầm lấy một chiếc điện thoại rất ít dùng, gọi đi một cuộc điện thoại…

Slanka và Lâm Thị kiện tụng, đối với trong ngành hay thậm chí trong nước đều là một cuộc phong ba bão táp!

Rất nhiều người cảm thấy Slanka đang ăn vạ, cố ý muốn hại Lâm Thị, cướp đoạt quyền lợi của Lâm Thị.

Cũng có vài người không phân biệt đúng sai, nói Lâm Thị trộm cướp, yêu cầu Lâm Thị phải xin lỗi và bồi thường!

Bình luận

Truyện đang đọc