SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Cậu ta vậy mà tới thật rồi!

“Khóa cửa!”

“Nhanh khóa cửa!”

Lý Thành Phong lập tức hô to, một bên đưa tay ra ấn chốt khóa cửa xe, khuôn mặt không còn một chút huyết sắc nào.

Những người khác cũng rất khẩn trương.

Bọn họ biết Phương Ngân sẽ đến nhưng không nghĩ tới, lại tới nhanh như vậy, ngay cả một đêm không muốn để bọn họ sống lâu thêm ư.

Lý Thành Phong ngồi ở chỗ kia, lại có cảm giác xum quanh đều là sát khí!

Anh nhìn Phương Ngân đang chậm rãi cất bước đi tới, sự sợ hãi hiện rõ ràng trong con ngươi không hề che giấu.

Từ biệt thự Takayama đi ra, Phương Ngân một bụng tức giận.

Không thể bắt được Takayama, ép ông ta nói ra những tờ quyền phổ khác ở đâu, ngược lại là suýt chút nữa bị thương, còn chật vật chạy trốn anh chưa từng phải chịu sự nhục nhã như thế này.

Nếu là Giang Ninh thì thôi đi, ở trên phương diện thực lực anh không bằng Giang Ninh anh không có lời nào để nói.

Nhưng đêm nay…… Đối mặt chỉ là một số người bình thường!

Giờ phút này, ánh mắt của anh gắt gao nhìn chằm chằm Lý Thành Phong, cho dù chỉ là nhìn xuyên thấu qua cửa pha lê, ánh mắt của anh, giống như có thể xuyên qua lớp kính đó khóa chặt Lý Thành Phong lại!

“Khoang!” Nhóm tập trung lên tại app truyện hola nhé!

Phương Ngân đưa tay nhặt lên một hòn đá đột nhiên ném sang, chỉ trong nháy mắt cửa kính pha lê của ô tô “khoang” một tiếng, vỡ thành mạng nhện.

Người ngồi ở hàng ghế phía trước, còn chưa kịp phản ứng liền bị mảnh thủy tỉnh xoẹt qua mặt mũi đều là máu, vang lên tiếng kêu thảm thiết, trong nháy mắt xé rách màn đêm yên tĩnh!

TC Tiếng kêu thảm thiết khiến cho người ta tê cả da đầu, không biết bao nhiêu người còn đang ở trong giấc mơ, bị tiếng kêu này làm tỉnh.

“AI AI AI Lý Thành Phong kêu to: “Ngăn cản cậu ta lại! Nhanh ngăn cản cậu ta lại!”

Anh nhìn Phương Ngân giờ tay lên che trước mặt, một luồng khói bụi tối †ăm mờ mịt phất phơ bay đến, vẻ mặt của anh lập tức trở nên càng thêm khó coi.

“Độc!”

Anh biết Phương Ngân biết dùng độc, nghĩ đến đây hồn của anh đều sắp bị dọa bay đi hết rồi.

“Cộc cộc cộc!”

Lý Thành Phong dùng sức chụp lấy khóa cửa xe ô tô, nào còn dám ở lại trong xe nữa, chỉ cần hít vào phấn độc kia, anh sẽ chết ngay lập tức!

Anh từ trên xe nhảy xuống dưới, không quan tâm miệng vết thương của mình đang kịch liệt đau đớn, lộn nhào mấy vòng chạy về phía khách sạn.

“Ngăn cản cậu ta lại! Các người nhanh ngăn cản cậu ta lại!”

Lý Thành Phong ngay cả đầu cũng không dám quay lại, lớn tiếng hô hào, liều mạng chạy về phía khách sạn.

Bình luận

Truyện đang đọc