SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Giang Ninh nhíu mày. Làm sao có thể xảy ra chuyện như.

vậy được.

“Em tạm thời đừng có sốt ruột, anh sẽ về ngay”

Giang Ninh an ủi Lâm Vũ Chân vài câu rồi lập tức gọi đám người anh Cẩu chạy về Đông Hải.

Lúc này,bầu không Khí trong tập đoàn. Lâm thị có hơi..

căng thẳng, hơn nữa còn hết sức nghiêm túc.: Không ai ngờ được lại đột nhiên xảy ra chuyện như vậy.

Sáng sớm, tin tức lại truyền ra khắp nơi, tất cả người của công ty đều biết.

Lâm Văn và Lâm Vũ Chân đã sắp xếp tiến hành trấn an công nhân viên, đồng thời cũng liên hệ với ban ngành liên quan, yêu cầu nghiêm khắc điều tra chuyện này.

Bầu không khí trong văn phòng có phần nặng nề.

Tất cả mọi người cúi đầu lặng lẽ làm việc, không dám nói một câu nào.

Giang Ninh đến!

Anh vừa đến dưới tầng, nhân viên tiếp tân ở trước quầy đón tiếp nhìn thấy Giang Ninh, ánh mắt lập tức sáng lên.

“Anh Ninh!”

“Yên tâm, tôi về rồi.”

Giang Ninh nói một câu đã khiến cho bọn họ, lập tức bình tĩnh lại.

Bình luận

Truyện đang đọc