SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Người phục vụ vội vàng cười nói: “Anh Giang, quả nhiên lợi hại, thâm tàng bất lộ!”

“Đại sảnh này, sợ là không ai dám chơi với anh, nhưng sòng bạc của chúng ta, còn có phòng cao cấp, người bình thường không có tư cách đi vào.”

“Vậy tôi có đủ điều kiện không?” Vẻ mặt Giang Ninh tò mò.

“Tất nhiên là có!” Người phục vụ nói, anh ta nhìn thoáng qua, năm chiếc xe đẩy kia, nếu như trực tiếp để cho Giang Ninh rời khỏi, quản lý sẽ bóp ch3t anh ta, “Lầu hai, mời anh!”

“Có chơi lớn không đó?” Giang Ninh cau mày, đột nhiên hỏi.

Người phục vụ ngẩn ra, trong chốc lát không biết trả lời như thế nào.

Anh ta lo lắng, bản thân mà nói chơi quá lớn, Giang Ninh sẽ không dám đi lên.

Phương Hoành đã qua gọi người tới, bố trí hố lớn chờ Giang Ninh đi lên, anh ta căn bản cũng không nghĩ tới, Giang Ninh còn có cơ hội lên lầu hai, vốn tưởng rằng ở đại sảnh, cũng đủ khiến tên này bị đục khoét hết.

Nhưng càng như vậy càng tốt, tính riêng khoản tiền mà Giang Ninh hiện tại đang có, ước chừng lên đến gần ba trăm triệu!

Gần như có thể nói rằng trong tay anh đang có hơn một nửa số chip ở đây.

“Tôi cũng nói rõ ràng, nếu không lớn thì tôi không chơi, không có ý nghĩa!” Giang Ninh lắc đầu, vẫn như trước mang bộ dáng kiêu ngạo.

“Lớn! Lớn!” Người phục vụ lắng nghe, lập tức nói, “Anh Giang muốn chơi bao nhiêu, đều có người cùng anh chơi, chỉ cần anh có đủ khả năng để chơi mà thôi!” Anh ta vừa nói, vừa dẫn Giang Ninh lên lầu, trong lòng thầm nghĩ.

Chờ lên lầu, để xem lúc xuống, Giang Ninh còn gì nữa không? Chắc chắn, ngay cả quần cũng sẽ không còn mà mặc!

Ngay cả lúc trước bạc thần cũng bị đánh bại ở lầu hai này, Giang Ninh cùng Chu Tiến kia, thì tính là cái gì?

Vừa lên lầu, Phương Hoành liền đi tới, nhiệt tình nói: “Các anh, tôi là quản lý sòng bạc này, hoan nghênh các anh đến đây chơi, tầng hai này, là do tôi tiếp đãi” Anh ta phất tay bảo người phục vụ đi xuống, tự mình chiêu đãi đám người Giang Ninh.

“Anh Giang, tầng hai này, có thể đổi chip thành số lượng lớn, năm triệu một chiếc, thuận tiện cho các anh đặt cược, như thế nào?” Năm triệu mới có một chip, xem ra tầng hai này, nếu như ngẫu nhiên chơi đùa thì thắng thua cũng có thể lên đến hơn trăm triệu đô la!

“Tôi đổi!

Giang Ninh không nói những lời dư thừa vô nghĩa với anh †a, anh cũng không nhìn sang năm chiếc xe đẩy, trực tiếp dẫn người đi vào phòng.

Giờ phút này, trước bàn trong phòng, có bốn người trung niên đang ngồi, tuổi cũng khoảng năm mươi rồi, thấy Giang Ninh cùng Chu Tiến đi vào, vẻ mặt bất cẩn, khinh thường ra mặt.

“Chỉ có mấy người già này thôi sao?” Không đợi đám người đó mở miệng, Giang Ninh trực tiếp nói, “Các người muốn thua cả tiền mua quan tài hay sao?”

Giọng nói của anh rất lớn, không có chút lịch sự nào.

Mấy người đang ngồi ở kia, sắc mặt lập tức thay đổi.

Ở khu vực này,bọn họ coi như là người chơi nổi tiếng, ai dám dễ dàng cười nhạo như vậy, bọn họ còn chưa từng thấy qua tên nào kiêu ngạo như Giang Ninh!

“Tên nhóc…” Một người trong số đó, vừa định mở miệng, Giang Ninh căn bản không để ý, trực tiếp quay đầu, nhìn Phương Hoành: “Đổi người đi!” Trong lòng Phương Hoành cảm thấy sự tình nghiêm trọng, nói, “Người chơi ở đây không thể đổi” Hôm nay anh ta chỉ biết trông cậy vào mấy người này, khiến Giang Ninh lọt hố, để anh bị tán gia bại sản!

“Tôi không muốn bắt nạt ông già, bọn họ không có nhiều tiền, nếu như thua lỗ lại không biết lấy gì trả, thua thì đòi chết, thực sự phiền phức.” Giang Ninh nói.

Bình luận

Truyện đang đọc