SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Cao Bân mang theo mấy người xông thẳng vào trong, không thấy ai thì lập tức có chút mơ hồ.

Không lẽ Giang Ninh đó chạy rồi?

Nhưng người của khách sạn không lẽ cũng chạy rồi?

Mấy người xông lên lầu, rất nhanh.

Mấy người đó lại từ trên lầu lăn xuống.

Sắc mặt Cao Bân lập tức sa sầm.

Hán ngẩng đầu nhìn một cái, anh Cẩu đứng ở đầu cầu thang từ cao nhìn xuống, tức giận quát: “Thằng vô dụng từ đâu đến dám làm phiền đại ca tao uống trài” “Mày muốn chết!” Đột nhiên Cao Bân cầm gậy sắt lên chỉ vào anh Cẩu, “Giang Ninh có phải ở đây không!” Nghe thấy Cao Bân gọi thẳng tên của Giang Ninh, sắc.

mặt anh Cẩu sa sầm, mấy bóng dáng bên cạnh lóe lên một cái, lão Nhị, lão Lục, lão Thất và lão Cửu đều xuất hiện!

Mấy người đều nhìn Cao Bân, mắt của họ giống như con sói hung ác vậy!

Dù là kẻ mê võ như Cao Bân, một tên như kẻ điên thì mắt cũng bất giác co rút, từ trên người mấy người anh Cẩu có thể cảm nhận được tia sát khí mạnh mết Là cao thủ!

Cao Bân lập tức suy đoán.

Bình luận

Truyện đang đọc