SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

Dường như biết Phương Ngân không dám đọ sức trực tiếp với Giang Ninh, thậm chí Lý Thành Phong còn có chút xem thường anh.

Giọng điệu này khiến Phương Ngân rất không thoải mái, nhưng anh không nói gì chỉ là hừ một tiếng, liền quay người rời đi.

“Tôi cũng không tin, lần này cậu không chết!”

Lý Thành Phong nhìn bóng lưng Phương Ngân dần biến mất, nghiến răng nghiến lợi nói.

Chỉ cần tên khốn kiếp Phương Ngân này chết, nhà họ Lý của anh ta mới có thể sống sót, vê phần phải bỏ ra cái giá đắt cỡ nào anh không quan tâm, hiện tại cái giá mà nhà họ Lý bỏ ra chẳng lẽ vẫn còn chưa đủ lớn ư?

Thành viên trụ cột gần như đều chết sạch, ngay cả anh em ruột của anh cũng mất mạng, kẻ đầu sỏ của tất cả chuyện này chính là cái tên Phương Ngân khốn nạn này!

Chỉ cần gi ết chết Phương Ngân, nhà họ Lý mới có thể đi vào quỹ đạo thêm một lần nữa.

Thời gian trôi qua vội vàng, một ngày cứ như vậy trôi qua.

Thời gian tiến hành hội đấu giá cũng đến!

Bảy giờ tối Giang Ninh xuất phát, đi về phía biệt thự Takayama, bên người cũng chỉ có một mình A Phi lái xe.

“Đại ca, chúng ta cũng lâu rồi không có tham gia hội đấu giá, A Phi vừa lái xe, vừa cười vừa nói: “Thật lâu rồi không được hưởng thụ cảm giác dùng tiên đè chết người, là cảm giác như thế nào.”

Tiền là vật ngoài thân, cho tới bây giờ Giang Ninh chưa từng để ở trong lòng.

Anh không muốn động vào tiền, đáng lý loại đồ vật này phải bị con người xem như công cụ, nhưng trên thực tế thường thường sẽ là người trở thành công cụ cho đồng tiền, bị tiên chỉ phối con người trở thành nô lệ của đồng tiền.

Đó mới là bi ai lớn nhất.

Biệt thự Takayama ở Hán Đô cũng không có tên tuổi gì.

Bởi vì Takayama người này rất khiêm tốn.

Người có thể quyen biết ông ở Hán Đô, ở trong thành phố lớn quốc tế hóa này, cũng được xem là nhân vật không phú thì quý.

Dù sao có thể có khả năng cất giữ những bảo bối quý giá kia, còn có thể nuôi nhiều người như vậy, nếu Takayama không đủ vốn liếng, thì hiển nhiên là không làm được đến mức này.

Thế giới này chính là như vậy, loại người mà nhìn bề ngoài rất lợi hại, nhưng thực ra cũng không phải là rất lợi hại.

Mà loại người không thích thể hiện hiện sơn không lộ thủy không lộ, nhìn bề ngoài thì xấu xí nhưng lại là người biết giấu tài nhất.

Người tên Takayama này, hiển nhiên là thuộc về loại người thứ hai này.

Lái xe ô tô đến biệt thự Takayama, xe vừa mới đến cổng liền có không ít người ngăn đón, vũ trang đầy đủ!

Bọn họ kiểm tra mỗi một chiếc xe, bảo đảm không có ai mang theo vũ khí đi vào trong, an toàn là vấn đề mà biệt thự Takayama coi trọng nhất.

Có thể tới hội đấu giá không nói có quyền, nhưng tuyệt đối có tiền!

“Tích tích tích”

Dụng cụ kiểm tra không ngừng vang lên âm thanh, mấy người phải kiểm tra đi kiểm tra lại xe của Giang Ninh hai lần, mới bằng lòng để cho anh đi vào, trình độ nghiêm ngặt không thua kém gì nhà của nhân vật lớn có chức có quyền một chút nào.

Bình luận

Truyện đang đọc