SIÊU CẤP PHÚ NHỊ ĐẠI

“Sao em lại ngủ trên ghế sô pha thế?”

Lâm Vũ Chân ngáp một cái rồi hỏi: “Hai người này là ai vậy?”

“Hai ông cụ của nhà họ Giang” Giang Ninh tùy ý nói.

Lâm Vũ Chân không sao, hòn đá đè nặng trong lòng anh mới rơi xuống, nhưng cơn tức giận lại từ từ biến thành một ánh dao sắc bén ác liệt!

Tên chủ thượng kia thật to gan!

Vậy mà dám ra tay với Lâm Vũ Chân!

Cô chỉ là một cô gái vô tội, chẳng có ân oán gì với môn phái ẩn danh của ông ta mà ông ta cũng ra tay sao chứ?

“Ván cờ ở phía Bắc đã bị phá vỡ rồi nhưng chủ thượng sẽ không từ bỏ ý đồ đâu” Hạ Lâm Bắc nói: “Lực hấp dẫn của quyển sách quyền thuật đã vượt xa sức tưởng tượng của cậu, chủ thượng có chấp niệm buộc phải sỡ hữu quyển sách này, quyền thuật trên người cậu cũng giống như vậy”

“Vì thế nên ông ta dám ra tay với Vũ Chân à?”

Gương mặt Giang Ninh chỉ còn lại ý muốn giết chế ông ta.

“Đại khái là để cảnh cáo cậu đấy” Yến Xích Nam nói: “Môn phái ẩn danh không hề có giới hạn về nguyên tắc, chủ thượng lại càng không biết chừng mực “Ở khu vực phía Bắc này, hiện tại nhà họ Giang là nơi an toàn nhất. Giang Ninh, cậu hiểu ý của tôi chứ?”

Giang Ninh không lên tiếng, anh quay đầu lại nhìn Lâm Vũ Chân.

Nếu như anh chỉ có một mình, không nói cái tên thuộc hạ mạnh nhất gì gì đó, dù có là chủ thượng đi chăng nữa, chỉ cần để anh biết được tung tích của ông ta, nhất định anh sẽ truy đuổi, đánh chết ông ta!

Nhưng hiện tại, anh còn có Lâm Vũ Chân, đây là ranh giới mà anh để tâm nhất trong lòng mình, đồng thời đó cũng là điểm yếu nhất của anh.

Nên anh không được phép có bất kỳ sơ xuất nào.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Từ trong cuộc đối thoại của họ, Lâm Vũ Chân cảm giác được có chuyện gì đó không đúng.

“Không sao.” Giang Ninh lắc đầu: “Bọn họ muốn đón em đến nhà họ Giang ở”

“Ở khách sạn này chắc chắn không thoải mái được bằng ở nhà.

Lâm Vũ Chân quay đầu nhìn hai người Hạ Lâm Bắc và Yến Xích Nam, họ đến đón mình sao?

“Vậy còn anh thì sao?”

Cô quay đầu lại nhìm chằm chằm vào Giang Ninh.

Giang Ninh ở đâu, cô sẽ ở đó.

“Anh cũng sẽ về nhà họ Giang” Nghe thấy câu nói này, hai người Hạ Lâm Bắc và Yến Xích Nam nhìn nhau, trong ánh mắt thoáng qua một chút kinh ngạc.

‘Thầm nghĩ trong lòng, Lâm Vũ Chân này quả thật quá đặc biệt, có thể thuyết phục một Giang Ninh có tính cách bướng bỉnh như vậy dễ dàng chấp nhận chịu thua.

“Đi thôi” Giang Ninh nhìn Lâm Vũ Chân: “Anh đưa em đến nhà họ Giang” Anh không yên tâm, dù cho có hai người Hạ Lâm Bắc và Yến Xích Nam ở đây nhưng cái tên điên chủ thượng đó vẫn sẽ ra tay với Lâm Vũ Chân, Giang Ninh muốn trực tiếp lột da ông ta!

Giang Ninh đưa Lâm Vũ Chân đến nhà họ Giang, Tiết Ninh mừng rỡ không thôi, vội vàng kêu người sắp xếp phòng ngủ cho Lâm Vũ Chân nghỉ ngơi.

Đó vốn dĩ chính là phòng của Giang Ninh.

Bình luận

Truyện đang đọc