CHƯƠNG 1116
Lúc Tiểu Trương đến, cô lập tức đi vào nhà tắm rồi ở mãi trong đó.
Dường như nhận được cuộc gọi khẩn cấp nên anh mới đi khỏi, áo vest lẫn áo khoác còn đặt bên cạnh, bên trên còn có cà vạt.
Đã trễ thế này thì không thể đến công ty được nữa, còn dư chút thời gian nên cô lại đi vào nhà tắm, lấy bột giặt giặt quần áo cho anh.
Mấy ngày nay thời tiết khá đẹp, trời đầy nắng, phơi quần áo khô rất nhanh.
Đến trưa cô tới công ty, cô bỏ bê công việc buổi sáng mà giám đốc lại không nói thêm gì, chỉ cười khẽ.
Thân Nhã nhìn thái độ này của giám đốc là biết ngay đã xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn nói do sáng nay có việc mà quên xin nghỉ.
Giám đốc chỉ cười tủm tỉm, khoát tay. Thấy thế, Thân Nhã cũng không nói nữa mà bắt đầu chú tâm làm việc.
Giữa chừng, Hoắc Đình Phong gửi tin nhắn đến hỏi cô đã ăn cơm trưa chưa?
Cô đáp lại rằng ăn rồi.
Sau đó, dường như anh bận rộn nên không trả lời tin nhắn, Thân Nhã liếc nhìn điện thoại rồi tiếp tục làm việc.
Buổi chiều tan làm, cô thu dọn đồ đạc, đi làm về ghé trung tâm thương mại định mua chút quà.
Mai là ngày bé cưng đầy tháng, Thân Nhã muốn mua chút quà có ý nghĩa kỉ niệm.
Ra khỏi công ty, vừa ngẩng đầu nhìn đã thấy chiếc Mulsanne, làm trái tim cô chợt giật thót lên.
Buổi sáng Tiểu Trương đưa áo khoác xám đậm cho Hoắc Đình Phong. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy anh mặc đồ xám, trông anh càng trưởng thành, đĩnh đạc hơn.
Cô còn chưa làm gì thì giám đốc và đồng nghiệp đã ra khỏi công ty. Trông thấy Hoắc Đình Phong, trên mặt giám đốc chan chứa ý cười, luôn miệng gọi anh Hoắc.
Ánh mắt Hoắc Đình Phong dừng trên người cô trước, nhìn đăm đăm mãi, một lúc sau mới quay ra nhìn về phía giám đốc
Gương mặt điển trai, cương nghị như thần tiên, không để lộ nhiều cảm xúc nhưng vẫn mỉm cười, trông hơi xa cách.
Giám đốc đi qua, giơ tay lên, anh cũng giơ lên bắt tay lại.
Đồng nghiệp ở bên cạnh vẫn chưa đi mà đứng đó nhìn anh chằm chằm, trên mặt ửng hồng.
Quay người sang, Hoắc Đình Phong cũng lần lượt bắt tay với các đồng nghiệp, thể hiện sự lịch thiệp.
Giám đốc mời anh dùng cơm, Hoắc Đình Phong khéo léo từ chối, cánh môi mỏng khẽ mở, lên tiếng: “Hôm nay tôi không làm việc công mà là việc riêng, mọi người đừng khách sáo.”
Việc riêng… Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sau đó, tầm mắt của mọi người đều dừng trên người Thân Nhã, họ cười rồi lại tặc lưỡi tấm tắc, rất ồn ào.
Da mặt Thân Nhã không tính là dày, bị mọi người nhìn đăm đăm thì hơi ửng đỏ.
Hoắc Đình Phong thích ngắm dáng vẻ này của cô, sắc mặt hồng nhạt, nhìn rất quyến rũ mê người.
Cuối cùng, có thể nói rằng cô ngồi lên xe anh dưới con mắt chăm chú của biết bao nhiêu người.
Xe chạy đi, lái về phía trung tâm thương mại, tới khu bán đồ trẻ em.
Quà dành cho trẻ con khó mua, Thân Nhã xoắn xuýt mãi, nếu như là những đứa trẻ khác thì có thể mua thoải mái, nhưng đứa bé này rất đặc biệt.