CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 1183

Hai người ở cùng nhau còn hài hòa ấm áp hơn là trong tưởng tượng, rất ít có mâu thuẫn, cho dù có mâu thuẫn đi nữa thì cô biết nhận lỗi, anh biết bao dung.

Hai người yêu nhau ở bên nhau không phải chỉ cần yêu đến chết đi sống lại là được, mà là cả hai có thể thông cảm cho nhau, có thể nhường nhịn nhau.

Ở một bên khác.

Trần Vu Nhất và Lâm Nam Kiều đã trở về sau tuần trăng mật, nơi mà bọn họ đi rất gần, chơi cũng khá vui vẻ.

Công ty bận rộn nhiều việc, Trần Vu Nhất đi làm, Lâm Nam Kiều ngồi trong phòng khách uống cà phê, Cát Mỹ Ngọc bước xuống lầu.

Sau khi vừa nhìn thấy thì Lâm Nam Kiều lập tức đứng dậy, dịu dàng ngoan ngoãn gọi một tiếng: “Mẹ.”

Cát Mỹ Ngọc lạnh nhạt đáp lời, thái độ xa cách nhưng cũng không quá đáng, người giúp việc bưng ly trà qua, bà ta uống xong rồi lại nói.

“Mục đích mà Vu Nhất cưới cô rất rõ ràng, trong lòng cô cũng hiểu rõ, nhất định phải sinh con trong khoảng thời gian ngắn nhất, nhanh nhất, nếu không thì rời đi đi.”

Biểu cảm của Lâm Nam Kiều không có thay đổi, bề ngoài vẫn ngoan ngoãn như thế, vâng dạ đáp lời.

Thật ra bản thân Trần Vu Nhất không có vấn đề, chỉ cần hai người làm loại chuyện đó nhiều lần thì đương nhiên sẽ có con.

Còn có chuyện tiếp nhận công trình, cô ta đã nói với Trần Vu Nhất, Trần Vu Nhất cũng đã đồng ý.

Cô ta gặp Thân Nhã lúc đi làm buổi sáng, Thân Nhã bước xuống từ một chiếc Volvo, sau lưng có tài xế, bọn họ đang nói gì đó với nhau.

Trong lúc lơ đãng nhìn thấy Lâm Nam Kiều, Thân Nhã nhíu mày, Lâm Nam Kiều chủ động nói trước: “Là việc công trình, tôi đã tiếp nhận công trình.”

Nghe thấy câu nói này, Thân Nhã mới đồng ý ngồi xuống nói chuyện với cô ta.

“Không phải là anh Hoắc có tiền lắm à, công ty đưa ra thị trường nước M đều là của CH, sao lại chuẩn bị cho cô một chiếc Volvo vậy?” Lâm Nam Kiều nhấp một ngụm cà phê.

Bởi vì trong lòng quá ghen ghét, còn có cảm xúc chua xót dâng trào, cho nên lời mà cô ta nói ra là cố ý khiêu khích Thân Nhã.

Nhưng mà Thân Nhã sẽ không bị kích thích, người khác không biết sự thật sau bứt rèm, nhưng mà đương nhiên cô biết.

Anh muốn chuẩn bị xe cho cô, cô không muốn xe đắt đỏ, không thể lay chuyển được cô nên lựa chọn một hồi lâu, cuối cùng Hoắc Đình Phong mới lựa chọn chiếc xe này, chỉ bởi vì nhân viên bán hàng nói một câu tính an toàn của Volvo có thể xem là khá cao.

Sau khi nghe thấy câu nói này, Hoắc Đình Phong không nói lời nào mà lập tức đi quẹt thẻ.

“Nếu như có vấn đề về công việc thì cứ nói, nếu như không có, thế thì tôi đi làm việc đây.” Thân Nhã cảm thấy không cần thiết phải tiếp tục nói chuyện với cô ta.

Lâm Nam Kiều tùy ý nhún vai, cô ta đến đây vốn dĩ là để thông báo chuyện này, bây giờ những chuyện muốn nói đều đã nói xong hết rồi, đương nhiên không cần phải tiếp tục chờ đợi làm gì nữa.

Chỉ là cô ta vừa mới đứng lên quay người lại, vừa hay nhìn thấy Trần Vu Nhất đang đi tới.

Lúc này mà Trần Vu Nhất lại đến đây làm gì chứ? Lâm Nam Kiều nhăn mày.

Nhưng mà cô ta cũng không để lộ rõ cảm xúc ở trên mặt, đứng yên tại chỗ, hai người đã từng nói với nhau lúc ở công ty vẫn phải duy trì một khoảng cách nhất định.

Bình luận

Truyện đang đọc