CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM


CHƯƠNG 1342
Cô ta thật sự bị dọa rồi, không dám thở mạnh, động tác cũng cứng đờ ra đó, không biết nên cởi hay nên mặc.

“Nhà vệ sinh ở bên đó, đi vào trong mặc đi…” Ánh mắt của Hoắc Đình Phong liếc qua nhà vệ sinh.

Còn có chút kinh hồn, Cố Nhược Thiện hít thở sâu, đi vào nhà vệ sinh, ở bên trong hai tay run nhẹ cài lại cúc.

Cô ta tưởng rằng tổng giám đốc đã uống say nên ngủ rồi, nhưng không ngờ…
Bây giờ đi ra, làm sao đối mặt với tổng giám đốc, làm sao đối mặt với Tô Chính Kiêu, cô ta thật sự không biết mình phải làm sao, vì vậy ở lì trong nhà vệ sinh.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, bên ngoài cũng rất yên tĩnh, trong lòng Cố Nhược Thiện không khỏi tự suy đoán, lẽ nào tổng giám đốc rời đi rồi sao?”
Vào lúc này, một giọng nữ vừa hay vừa lười nhác truyền tới; “Đã muộn như vậy rồi, làm gì còn kêu Tiểu Trương dẫn em tới đây?”
Cô ta chợt sững người, không hiểu, trong phòng sao lại có thêm giọng nói của phụ nữ?
“Ngủ rồi sao?” Hoắc Đình Phong bảo Thân Nhã ngồi xuống giường, ôm lấy cô, trên người rất ấm, không có hơi lạnh.


“Không có, đang xem “Đại Thoại Tây Du”, em cảm thấy Chu Ân trong phim rất đẹp trước đây xem không hiểu cốt truyện, cứ cảm thấy quay có hơi dời dạc, hôm nay sau khi xem cảm thấy khá thương cảm.

” Cô rất cảm động, có lẽ là do tuổi tác khác nhau, cảm nhận cũng khác.

Anh nói: “Sao không đợi anh cùng xem với em?”
“Xem một mình khá thú vị, rất có ý cảnh, có điều muộn như vậy anh ở đây làm cái gì? Lẽ nào là muốn cho em bất ngờ gì sao?”
Hoắc Đình Phong đưa tay vuốt ve tóc của cô, sau đó ánh mắt dừng ở nhà vệ sinh, mở miệng nói: “Ra ngoài đi.


Thân Nhã kinh ngạc nhìn qua.

Chỉ thấy, cửa nhà vệ sinh được từ từ đẩy ra, Cố Nhược Thiện đi ra, còn có chút bất an.

Thân Nhã nheo mắt lại: “Bên trong còn giấu người đẹp sao?”

Anh cười nhạt, lại ôm cô vào trong lòng, ánh mắt nhìn sang Cố Nhược Thiện: “Gọi điện cho cậu ta…”
Cố Nhược Thiện đứng bất động ở đó.

“Cậu ta trong lời anh nói là chỉ ai, tôi nghĩ cô chắc cũng rất rõ…” Hoắc Đình Phong lại nói: “Nói đã xảy ra chút sự cố, cậu ta sẽ chạy tới.


Gật đầu, cô ta gọi điện thoại, sau đó nói đúng theo lời của Hoắc Đình Phong.

Quả nhiên không lâu sau, Tô Chính Kiêu đã chạy tới, đẩy cửa phòng tổng thống ra thì lại sững sờ tại chỗ.

“Nhìn thấy cảnh tượng như này rất ngạc nhiên sao?” Anh khẽ mỉm cười: “Nằm ngoài dự tính của cậu, hay cậu cho rằng chuyện xảy ra không có xảy ra?”
Tô Chính Kiêu siết chặt hai tay, lửa giận ngùn ngụt: “Cậu vừa rồi là giả bộ!”
“Tôi quả thật đã say, nhưng không tới mức bất tỉnh nhân sự, chẳng qua tương kế tựu kế, tôi rất tò mò xem ai muốn làm gì tôi…”
“Có điều dựa theo sự thật trước mắt thì thấy, cậu quả thật khá bạc tình, quên Như Bội sạch sẽ!” Tô Chính Kiêu lạnh lùng nói.

Cố Nhược Thiện giống Tả Như Bội như vậy cũng không thể đả động được cậu, không thể không nói, cậu thật máu lạnh.




Bình luận

Truyện đang đọc