Chương 1781
“Còn không phải do người vợ tốt của con sao, buổi trưa lúc ăn cơm ở nhà hàng, Mộng Khiết cũng không nói gì, cô ta lại nổi giận!” Giang Uyển Đình không vui nói.
Trần Diễm An nghe thấy vô cùng rõ ràng, vẻ mặt rất bực bội, trong lòng cũng rất bực bội.
Ở nhà hàng đã không được vui vẻ, về nhà cũng không thể vui vẻ.
Quý Hướng Không có chút không tin.
Giang Uyển Đình nói: “Lẽ nào còn đổ oan cho vợ con, tự mình tâm trạng không được thoải mái, nổi giận linh tinh với người khác, cái này là giáo dưỡng gì?”
Vừa quay người lại, Quý Hướng Không bất ngờ nhìn thấy Trần Diễm An đang đứng phía sau.
Anh ta thầm kêu không hay rồi, cau mày, khẽ gọi: “Diễm An.”
Cô khẽ ừ một tiếng, cởi áo len trên người xuống, tùy tiện ngồi trên sofa, hai chân vắt chéo, nhếch môi.
“Hôm nay em nổi giận với Mộng Khiết?” Quý Hướng Không đi đến ngồi xuống.
“Trong quan niệm của em không tính là nổi giận, trong lòng người khác nghĩ như thế nào em không biết.” Cô nói.
Tình hình lúc này rất căng thẳng, không được tốt, cô vẫn là giọng điệu như vậy, Quý Hướng Không lén lút khẽ đẩy cô hai cái: “Đi xin lỗi đi.”
“Không đi.”
Trần Diễm An lại uống hai ngụm nước, lần này dứt khoát lười biếng dựa vào sofa.
Vốn dĩ cô cũng đã từng có suy nghĩ ở phương diện kia, nhưng sau khi năm lần bảy lượt nghe thấy Giang Uyển Đình ở sau lưng nói cô những lời như vậy, còn có một vài hành động đạo đức giả đó của Tưởng Mộng Khiết, cô đã xóa bỏ suy nghĩ kia.
“Đừng cáu kỉnh nữa, khó coi lắm, mau đi đi.”
Quý Hướng Không đẩy người cô.
Nhưng Trần Diễm An không có ý định đi, giống như không nghe thấy lời nói của anh ta, chỉ uống nước của mình, ăn bánh ngọt.
Dần dần Quý Hướng Không cũng có chút bực mình.
“Tính tình của em có thể tốt hơn một chút không, có thể nói đạo lý một chút không, đã nói những lời quá đáng, đi xin lỗi thì có gì quá chứ.”
“Em không nói những lời quá đáng, em có quyền lựa chọn muốn nói chuyện với ai, nói về chủ đề gì, cái này hoàn toàn là tự do của em, lẽ nào vì em nói một câu không muốn nói chuyện với cô ta về chủ đề đó, khiến người khác tức giận, em nhất định phải xin lỗi cô ta?”
Trần Diễm An cảm thấy logic này thật nực cười.
Cô còn nghe thấy bọn họ ở sau lưng nói bao nhiêu lời không hay về cô, có phải cũng làm loạn bắt người khác xin lỗi cô?
“Tiền đề là lời nói vô ý của em đã làm tổn thương đến người khác.” Vẻ mặt Quý Hướng Không nghiêm túc nói: “Đi xin lỗi!”
Trần Diễm An nhìn anh hai cái, đứng dậy, sau đó đi về phía Tưởng Mộng Khiết.
Trong lúc Quý Hướng Không cho là cô sẽ xin lỗi, nhưng không ngờ cô lại đi qua hai người, đi thẳng về phòng.
Trần Diễm An có thể nghe ra giọng điệu lúc Tưởng Mộng Khiết và Giang Uyển Đình nói cô không thể sinh con.
Giọng điệu của Tưởng Mộng Khiết mang theo sự phản cảm khiến cô không thể nói ra được, cô rất ghét, nên cô sẽ không xin lỗi!