CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 878

Trần Vu Nhất đương nhiên đã đọc báo, đi trên đường, sau lưng có không ít người chỉ chỉ trỏ trỏ anh, trong một đêm, hầu như đều biết anh.

Anh vốn áy náy trong lòng, nhưng sự áy náy này lại dần biến mất, mài mòn trong sự lấn lướt của Thân Nhã…

Anh đã nói, sau khi đến bệnh viện trả viện phí, anh sẽ cắt đứt với Lâm Nam Kiều, nhưng cô lại đuổi theo tới bệnh viện, làm loạn lên đầu đề.

Không chỉ vậy, hôm nay còn dẫn Cát Mỹ Ngọc tới…

“Bác gái, con có công việc ở thành phố S, con không thể rời đi nơi này, là con dụ dỗ anh ấy trước, đều do con sai.”

Cát Mỹ Ngọc lạnh lùng nhìn cô ta, lại nhìn sang Trần Vu Nhất: “Chuyện này nên làm thế nào, trong lòng con rõ ràng hơn mẹ, nếu con áy náy, mẹ sẽ cho người làm tới, bây giờ về nhà với Thân Nhã.”

Trần Vu Nhất ở trước, Thân Nhã ở sau, chiếc xe màu đen dừng ở không xa, Thân Nhã không lên xe, mà ngồi taxi.

Đàn ông không thích nhất chính là giày vò tra tấn, khi cùng một loại cảm xúc xuất hiện lần thứ hai, phần nhiều chính là heo chết không sợ nước sôi.

Bị phát hiện, bốn năm trước Trần Vu Nhất từng làm một lần, lúc đó là thật sự áy náy bất an, chuyện tới hôm nay, lại đã chết lặng.

Thân Nhã biết, hai người không thể quay lại ban đầu nữa, bất kể là hoàn cảnh, hay là tâm cảnh, đều xảy ra thay đổi.

Căn hộ rất yên tĩnh, rõ ràng hai người ở chung một phòng, cũng không còn tiếng cười nói vui vẻ như lúc đầu, chỉ có sự trầm mặc, lãnh đạm.

Buổi tối, Trần Vu Nhất ngủ trên giường, Thân Nhã đi vào, cô ôm chăn đến thư phòng.

Cô đã không nghĩ ra lý do hai người còn có thể ngủ chung trên một chiếc giường nữa, như vậy chỉ càng đau khổ.

Một người ngủ trên giường, người kia lại ngủ sofa, hai người không ai quấy rầy ai.

Tuy nhiên, cả đêm này, Thân Nhã cũng không ngủ, cô không ngủ được, cũng không muốn ngủ, dưới khung cửa sổ gió đêm lạnh lẽo, cô hứng gió lạnh cả đêm, khiến bản thân tỉnh táo, bình tĩnh.

Cuộc hôn nhân này dường như đã không cần tiếp tục nữa.

Trần Vu Nhất bây giờ đã không còn là Trần Vu Nhất ban đầu, anh xa lạ như vậy, huống hồ, trái tim anh đã không còn trên người cô.

Nếu trái tim anh còn trên người cô, vậy anh sẽ không bất chấp cô ngăn cản mà vẫn đến bệnh viện, sẽ không đồng ý với cô rồi lại đến bệnh viện thăm Lâm Nam Kiều sau lưng cô, càng sẽ không mắng cô ngang ngược…

Tình cảm bảy năm, rốt cuộc đã rút đi sự oanh liệt, kích tình và tràn đầy màu sắc ban đầu, không thể đối chọi với thế tục trong cuộc sống bình đạm.

Hôn nhân cần cứu vãn, nhưng đã bẩn rồi, có lẽ hôn nhân đã biến chất, còn cần cứu vãn sao?

Không cần, vì trong lòng đã có nút thắt, giống như tấm gương, đã nứt vỡ thì dù có dán lại cũng có vết nứt.

Ngày hôm sau, lúc Thân Nhã ra ngoài, Trần Vu Nhất đang ăn cháo, cô cả đêm không ngủ, sắc mặt không tốt lắm: “Nhanh chóng soạn thư ly hôn.”

Trước nay chưa từng nghĩ tới cô sẽ đề ra hai chữ ly hôn, hành động trong tay Trần Vu Nhất khẽ khựng lại, giây lát sau, đặt bát lên bàn, bỏ lại một câu: “Anh sẽ không ly hôn!”

Bình luận

Truyện đang đọc