Chương 2039
“Cảm giác anh cho em là anh rất để tâm tới mỗi một chuyện của em, nhưng thoáng cái anh lại rất lạnh lùng với em, em không biết vấn đề nằm ở đâu!”
“Những chuyện này cần giải thích sao?” Quý Hướng Không nhướn mày: “Tôi đều có thể giải thích toàn bộ cho cô.”
Mộ Dĩnh Nhi không có lên tiếng, nhìn chằm chằm anh, lồ ng ngực phập phồng, nhấp nhô.
“Cô từ vị trí thư ký tổng giám đốc của công ty thăng cấp lên làm giám đốc bộ phận kinh doanh, đó là vì thái độ làm việc của cô nghiêm túc, có năng lực, cũng vừa hay giám đốc bộ phận kinh doanh ban đầu từ chức.”
“Tôi và cô cũng quen biết, còn cô đến nhà họ Quý, bởi vì mẹ tôi thích cô, nếu mẹ tôi thích, tôi đương nhiên không có lý do ngăn cản, còn nữa đồ ăn mà cô thỉnh thoảng mang tới là thịnh tình khó từ chối, cũng không có phụ tâm ý của cô.”
“Đưa cô về nhà coi như là lời cảm ơn khi cô mang đồ ăn tới, cô và mẹ tôi có vài phần giao tình, hơn nữa quan hệ giữa tôi và cô cũng là bạn bè.”
“Cô vào những lúc như này cần sự giúp đỡ của tôi, tôi đương nhiên sẽ không ngó lơ, lẽ nào là cô hy vọng tôi không quan tâm với những chuyện này?”
Quý Hướng Không mở miệng, giải thích rõ từng chủ đề mà cô ta nhắc tới.
Đối với đáp án nhận được như này, Mộ Dĩnh Nhi cảm thấy mình không thể chấp nhận, lông mày nhíu chặt: “Rõ ràng không phải như vậy! Em có thể cảm nhận được rõ không phải như vậy!”
Thật sự rõ ràng không phải như vậy, thái độ của anh đối với cô ta luôn rất tốt.
Chỉ cần là chuyện của cô ta, anh rất nhanh sẽ chạy tới, đối xử với cô ta luôn khác biệt, nhưng bây giờ…
“Ở trong lòng tôi luôn là như vậy, nếu cho cô ảo giác gì, tôi xin lỗi, có điều tôi nghĩ cô chắc có thể tỉnh táo lại từ bây giờ.” Quý Hướng Không mở miệng nói.
Vừa dứt lời, anh nhìn đồng hồ, sau đó đi về phía ngoài phòng bệnh.
Thấy vậy, bước chân của Mộ Dĩnh Nhi nhanh chóng hoạt động, vội vàng lao tới, hai tay ôm eo của anh: “Em không tin!”
Quý Hướng Không lạnh nhạt nói: “Bây giờ chắc không phải là lúc quấn lấy tôi, cô nên đi túc trực bên mẹ của cô, bà ấy có lẽ không bao lâu nữa thì sẽ tỉnh.”
Mộ Dĩnh Nhi còn muốn nói điều gì đó nữa.
Tuy nhiên, Quý Hướng Không đã rời đi.
Đi vào phòng bệnh, một lát sau, mẹ của cô ta tỉnh lại, thật ra cái chân này vốn có thể không sao hết.
Chỉ là sau khi bà ta ngã không để trong lòng, cảm thấy mình chỉ là trượt ngã bình thường mà thôi.
Nhưng ai ngờ, lần ngã này sau đó lại chèn vào dây thần kinh, dẫn tới chân bây giờ đi lại không tiện, làm lỡ thời gian chữa trị tốt nhất.
Mẹ của cô ta nhìn thấy thần sắ của Mộ Dĩnh Nhi không tốt lắm, hỏi cô ta: “Xảy ra chuyện gì sao?”
“Anh ấy nói với con bọn con chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, ngoài điều này ra không có cái gì khác, nhưng anh ấy đối xử tốt với con như vậy, con không tin!”
Mộ Dĩnh Nhi từ từ nói, sắc mặt của cô ta rất u ám, ánh mắt không có cảm giác lo lắng gì cả, nó rời rạc, vô hồn.
Nghe vậy, thần sắc của mẹ cô ta cũng không tốt, cũng không lên tiếng.