CÔ VỢ NÓNG BỎNG CỦA ANH THẨM

CHƯƠNG 1527

Anh ta nơm nớp lo sợ, thử giải thích: “Hồi sáng này tôi đã gọi điện thoại cho chị Tô rồi, còn cố ý dặn dò cô ấy là ba giờ chiều, cô ấy đã đồng ý.”

“Ồ…”

Tô Chính Kiêu bật ra một tiếng cười nhạo: “Lời của cô ta mà cậu cũng tin?”

“Hả?”

Luật sư Vương sững sờ.

Tô Chính Kiêu bóp tắt tàn thuốc, cả người như mây đen bao phủ, giống như là sắp có một trận mưa to gió lớn ập xuống.

Luật sư Vương không dám lên tiếng, lấy điện thoại di động ra, trong lòng run sợ gọi điện thoại cho Đường Tiểu Nhiên.

Gọi hết cuộc này đến cuộc khác, từ đầu đến cuối chẳng có ai nghe.

Anh ta lặng lẽ lau mồ hôi ở trên trán, sợ sắp chết rồi.

Dù sao thì sắc mặt của Tô Chính Kiêu càng ngày càng âm trầm, càng ngày càng đen với tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy.

Bệnh viện.

Đợi đến lúc cô mở mắt ra, đập vào mắt là trần nhà màu trắng.

Ga giường, vách tường, tất cả đều là màu trắng, trắng đến chói mắt.

Lúc này, Lâm Thanh đúng lúc mở cửa ra bước vào phòng: “Tỉnh rồi?”

“Tại sao tớ lại ở bệnh viện?”

“Ngày hôm qua cậu ngất xỉu dưới lầu chung cư nhà tớ, tớ và Cảnh Hiên đã gọi cấp cứu đưa cậu đến bệnh viện.”

Đường Tiểu Nhiên hỏi: “Cảnh Hiên đâu rồi?”

“Tối ngày hôm qua trông chừng cậu cả một đêm, mới vừa ngủ rồi, tớ vừa mới ôm nó đi.”

“Cả đêm?”

Cô nhíu mày, vội vàng lấy điện thoại di động ra.

Quả nhiên, trên màn hình thông báo có 108 cuộc gọi nhỡ.

90 cuộc gọi là đến từ luật sư Vương, còn lại là của Tô Chính Kiêu.

Đường Tiểu Nhiên cầm điện thoại di động lên mới chuẩn bị gọi trở về thì bác sĩ lại bước vào.

Ánh mắt của bác sĩ rất phức tạp, ông ta trực tiếp nói: “Tình huống sức khỏe của cô thật sự không tốt, tế bào ung thư dạ dày đang di căn, tôi đề nghị cô nên nằm viện nhận trị liệu.”

Lâm Thanh hoảng sợ kêu lên: “Cái gì, ung thư dạ dày? Bác sĩ, có phải là ông đã nhìn nhầm rồi không vậy, cô ấy chỉ là hơi gầy mà thôi, dinh dưỡng không đủ, chắc chắn là đã chẩn đoán sai rồi.”

Bác sĩ không lên tiếng mà đưa hồ sơ bệnh án cho bọn họ.

Lâm Thanh nhìn sơ qua.

Một giây sau, cả người như nhũn ra.

May mắn là cô kịp dựa vào vách tường nên mới không ngã ngồi xuống đất.

Bình luận

Truyện đang đọc